Truyện thể loại Cung Đấu
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: Xuyên không, cung đấu, he.
Bối cảnh: Đại Hán
Truyện dựa trên triều đại Tây Hán, nam chính là Hán Văn Đế Lưu Hằng, hoàng hậu là Đậu Y Phòng trong lịch sử trung hoa. Nữ chính xuyên dựa vào nhân vật Đại vương Vương hậu, vương hậu không có tên và đã mất của Lưu Hằng, do đó Đậu Y Phòng mới trở thành hậu.
Nàng vô tình xuyên....vô tình cứu người...vô tình gây thương nhớ...
Nàng hống hách, ngạo mạn, xem trời bằng vung, lời nói gây sát thương to lớn...
Nàng là mỹ nhân bá đạo mà vương gia lần đầu thấy, lần đầu thương nhớ, lần đầu mà bao phen vì nàng suýt chết...
Nàng dùng những hiểu biết của tương lai cả nhan sắc lẫn sự lanh lợi để dần giúp người nàng yêu thống trị đất nước, dọn dẹp hậu cung thật sạch sẽ,...
Nàng không hề vạn năng mà là nhờ vào may mắn, cũng giống như thật sự may mắn xuyên để có được vương gia của nàng vậy.
Cung - Mê Tâm Ký
- Chapter 157 4 tháng trước
- Chapter 156 4 tháng trước
- Chapter 155 4 tháng trước
Cổ Đại , Nữ Cường , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Convert: meoconlunar & linh09 @ Tangthuvien.com
Độ dài: 6 quyển: 149 chương + 5 ngoại truyện
Nàng lấy Hiền phi của tiền triều làm mục tiêu phấn đấu cả đời, đọc thuộc lễ – hiếu – nghĩa, lấy nữ giới làm chuẩn mực trong lòng.
Cố gắng phấn đấu trở thành phụ nữ mẫu mực của thiên hạ! Đây là khát vọng cao nhất cả đời nàng, ai cũng đừng ngăn cản nàng. Cho dù người nọ là hoàng đế, cũng không được làm theo.
Giới thiệu:
Tại sao phải lập mưu kế thấp hèn để cạnh tranh vị trí trong hậu cung kịch liệt như thế, như vậy làm sao mà bình an vượt qua kiếp phi tần buồn chán trong cung cho đến khi quang vinh thối lùi chứ?
Lại nên ứng phó với quan hệ con người phức tạp như thế nào để không bị liên lụy, đồng thời có thể tìm lấy phúc lợi cho mình?
Làm sao để nhận được lời tán thưởng của thượng cấp? Làm sao để nhận được sự ủng hộ của thuộc hạ?
Lúc đối mặt với đồng sự hoặc có thể là kẻ giật dây phía sau, lại nên ở chung như thế nào?
Tất cả các câu trả lời đều có trong “Cung – Mê Tâm Ký”
Đế Hoàng Phi
- Chapter 87 4 tháng trước
- Chapter 86 4 tháng trước
- Chapter 85 4 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: Ngôn tình cổ đại, cung đấu, tranh quyền đoạt vị, HE
Năm đó, nàng là công chúa Đại Trường nắm toàn thiên hạ của nước bên cạnh. Giang sơn trong tay, nhưng thật sự trong lòng bàn tay nàng chỉ có người đàn ông như ngọc mà nàng vô tâm gây tổn thương.
Ngày nay, nàng trở thành công chúa vong quốc mang nặng nỗi nợ nước thù nhà. Giang sơn vẫn như họa, nhưng nàng nhẫn tâm từ bỏ người đàn ông nàng yêu sâu sắc.Từ đây hồng nhan bạch cốt, giang sơn cẩm tú, nàng cô độc một đời cũng phải nắm chặt trong tay, không bao giờ buông lơi.
Đây có thể coi là tiền truyện của "Từ thứ nữ đến hoàng hậu", tác phẩm đã rất được mong đợi trong suốt thời gian qua. Hy vọng cuốn sách này cũng sẽ nhận được sự yêu mến và ủng hộ của các bạn giống như cuốn "Từ thứ nữ đến hoàng hậu".
Nương Nương, Thỉnh Thăng Cấp!
- Chapter 21 4 tháng trước
- Chapter 20 4 tháng trước
- Chapter 19 4 tháng trước
Khoa Huyễn , Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: xuyên không, cung đấu, HE
Số chương: 107 chương + 1 ngoại truyện
Converter: Anrea96 ( Wattpad)
Editor: Vĩ Nguyên
Lễ kỉ niệm tròn mười một năm Tấn giang khánh thành, Bạch Tiểu Du bỗng nhiên nhận được một tin nhắn có tiêu đề —— Hỏi và trả lời!
Xin hỏi, bạn muốn xuyên qua không? —— Có
Bạn muốn xuyên qua thể loại nào? —— cung đấu
Hình thức xuyên qua thích nhất là? —— hồn xuyên
Có muốn trở thành người tôn quý nhất không? —— Có
Nếu như có thể, bạn muốn tự mình xuyên qua không? —— Có
Điền vào để xác định lộ trình!
Bạch Tiểu Du tắt trang, tiếp tục tham quan ngôn tình 123, bỗng nhiên trang bìa biến thành một con côn trùng nhỏ đáng yêu. . .
Chúc mừng độc giả Bạch Tiểu Du nhận được quà đặc biệt trong lễ kỉ niệm Tấn Giang tròn mười một năm —— thể nghiệm xuyên qua cung đấu, thời hạn tới khi hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ.
Khóe miệng Bạch Tiểu Du giật giật, bất tỉnh, tỉnh lại cũng đã đang ở một hậu cung mênh mông, mà nàng lại chỉ là phi tử có phẩm cấp thấp hèn nhất!
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
Bạch Tiểu Du nổi giận gầm lên một tiếng —— “Lão nương phải về nhà!”
Ngay sau đó, con côn trùng nhỏ bay ra.
” Số 18 Ngôn tình 123 nhận được đề nghị, đang nghiệm chứng.Xin lỗi, bạn không đủ cấp, nương nương, mời thăng cấp.”
Quận Chúa, Đừng Náo Thiên Hạ Nữa!
- Chapter 19 4 tháng trước
- Chapter 18 4 tháng trước
- Chapter 17 4 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: Xuyên không - chiến tranh - cung đấu
Nàng một cô gái bị những âm mưu ám sát của người nhà mà bỏ mạng.
Nàng xuyên qua sống lại trên thân thể của một nàng công chúa vì bảo vệ em trai mà bị chết.
Đứng trước cái chết của Phụ hoàng cùng mẫu hậu, đứng trước nguy cơ mất nước bởi ngoại xâm, đứng trước sự khinh thường của quan triều đình nàng sẽ làm thế nào để bảo vệ giang sơn này.
Hắn một đế vương bậc nhất, hứng thú trước điều kiện của nàng, ra tay đàm phán một phen. Cũng vì đó mà hắn bị nàng thu hút, dần dần thành không phải nàng hắn không lập hậu.
Hắn một tiêu dao công tử cùng là cung chủ Huyết Nguyệt lâu, bởi vì hứng thú với vẻ ngoài cứng rắng của nàng mà thành dao thỏa thuận, không biết bản thân mình trở thành bảo tiêu cho nàng. Nhất thời hứng thú lại khiến trái tim trầm luân.
Hắn một thái tử mất nước, vì cô mà mất nước, mang theo thù nước mà tiếp cận cô, luôn cố dìm mình trong hận thù nhưng cuối cùng vẫn không thắng nổi trái tim đã bị cướp mất.
Hắn một tướng quân vạn binh bị nàng chỉnh sống dở chết dở, nhưng không thể không phục trí thông minh cùng bản lĩnh hơn người của nàng.
Xuyên qua đối mặt với biết bao thử thách để bảo vệ giang sơn, cùng với sự giúp đỡ của những người trung thành nàng trở thành một Trấn Quốc công chúa khiến mọi người kính nể.
Tác giả: cho mình xin vài dòng giải thích tựa đề, ‘Quận chúa’ ở đây không phải là chức vị quận chúa mà là phong hào của nàng, phong hào của nàng là Quận Phong.
Lan Lăng Vương
- Chapter 16 4 tháng trước
- Chapter 15 4 tháng trước
- Chapter 14 4 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: Ngôn tình cổ đại, xuyên không, cung đình, chiến tranh, SE
Độ dài: 2 tập – 16 chương
Cô gái thời hiện đại Đoạn Mộc Liên vì bảo vệ bảo vật tổ truyền gương Thanh Loan mà bị kẻ trộm giết chết, linh hồn xuyên việt về thời Bắc triều hỗn chiến, trở thành tì thiếp Nguyên Thanh Tỏa của Bắc Chu Tư Không Vũ Văn Dung…
Để tìm lại gương Thanh Loan, cô đã bị cuốn vào vòng xoáy tranh giành quyền lực, triều chính. Vũ Văn Dung vốn coi cô như kẻ thù luôn phải đề phòng giờ lại không thể khống chế bản thân mà yêu cô… Còn cô, sau vài lần được Lan Lăng Vương, tướng quân mặt nạ thần bí với tấm áo trắng như tuyết cứu đã khắc ghi hình ảnh chàng trong tim, muốn sống cuộc sống cùng chàng, thậm chí có lúc còn muốn thay đổi cả lịch sử để cứu chàng.
Trong quá trình tranh đoạt gương Thanh Loan, Tiểu Liên lại bị mắc vào mối quan hệ rối ren giữa nam tử thần bí có thần lực khống chế Bắc triều – Hương Vô Thần, nữ tử thần bí máu lạnh Diệu Âm Tiên Tử, và Đào Hoa, người vô cùng si tình với Hương Vô Thần…
Phía sau họ rốt cuộc ẩn giấu bí mật động trời thế nào? Lan Lăng Vương tuấn mỹ hoàn hảo vốn yêu sâu sắc mỹ nhân Tiêu Lạc Vân, trái tim đã có chủ, liệu chàng có chọn Tiểu Liên?… Tiểu Liên liệu có cảm động và yêu Vũ Văn Dung, vị minh quân thanh chủ đầy hoài bão này không? Liệu cô có quay về được với gia đình thời hiện đại của mình hay mãi mãi ở trong thời quá khứ?….
“Lan Lăng Vương” và sức thu hút lạ kỳ
Cuốn sách thú vị đã nói lên rằng: số phận của phụ nữ thuộc về chính họ.
“Tam tòng, tứ đức” là những đức tính gắn với phụ nữ Á Đông từ xưa, tuy nhiên, xã hội đổi thay thì những nội hàm của khái niệm đó cũng có nhiều thay đổi. Phụ nữ không còn “tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử” nữa, mà họ đã biết làm chủ chính số phận của mình. Đoạn Mộc Liên trong Lan Lăng Vương là một phụ nữ như vậy.
Đoạn Mộc Liên, một nữ nhân của thời hiện đại không may bị chết trong một vụ tranh cướp. Xuyên về thời cổ đại, nàng sống trong thân xác của Nguyên Thanh Tỏa, một tì thiếp của Vũ Văn Dung, một người có hình thức giống nàng nhưng tính cách lại rất khác.
Những thay đổi của Thanh Tỏa (Mộc Liên) đã khiến nhiều người ngạc nhiên.
Nếu như trước kia Nguyên Thanh Tỏa là một tiểu thư yếu đuối, luôn bị ức hiếp mà không dám phản kháng, sống trong sự ghẻ lạnh của chồng, của các tình địch… Thì Nguyên Thanh Tỏa nay (Đoạn Mộc Liên) lại rất thông minh, sắc sảo, kiên nghị, bản lĩnh… Ngay trong những trường hợp khó khăn nhất nàng cũng đã biết chuyển từ bị động sang chủ động, chuyển yếu thành mạnh, chuyển bại thành thắng.
Thông minh, tài giỏi, xinh đẹp và… đào hoa, Thanh Tỏa đã từ chỗ bị thất sủng, sống trong cô đơn lạnh lẽo giờ lại thu hút được sự quan tâm chú ý của nhiều người.
Với vị vua đương vị Vũ Văn Dục, nàng luôn giữ đúng quan hệ là em dâu của vua, nhưng thái độ, sự quan tâm của Vũ Văn Dục đối với Thanh Tỏa lại có gì đó thân thiết hơn là quan hệ của anh chồng và em dâu. Thậm chí khi nàng gặp nạn, người anh chồng lại sốt sắng lo lắng, quan tâm hơn cả chồng.
Với người chồng hữu danh vô thực Vũ Văn Dung, áp dụng chiêu “mềm nắn rắn buông”, vừa đùa cợt, lại vừa thăm dò, đôi khi thẳng thắn nói ra những toan tính của chàng, Thanh Tỏa đã khiến cho vị Chu Vũ Đế của tương lai không thể coi thường nàng. Thậm chí, trong chuyện tình cảm riêng tư hai người, Vũ Văn Dung đã bắt đầu để ý, có tình cảm với nàng, nhưng hết lần này đến lần khác đều bị nàng cự tuyệt.
Với Lan Lăng Vương, vị tướng quân mặt nạ, người hết lần này đến lần khác cứu nàng là người nàng có tình cảm sâu đậm nhất, là người mang lại cảm giác thân thiết, gần gũi ấm áp nhất cho nàng trong thế giới cổ đại. Ấn tượng về chàng là một ấn tượng tốt của vị hiệp sĩ áo trắng, là ấn tượng của anh hùng cứu mĩ nhân, chính vì vậy Thanh Tỏa đã đem lòng thương mến Lan Lăng Vương, một lòng một dạ quyết tâm đi theo chàng đến tận chân trời góc bể, bỏ qua cả việc thực hiện nghĩa vụ tìm kiếm bảo vật của gia tộc. Nhưng thời gian hay sự bội hứa đã làm cho suy nghĩ của nàng thêm chín chắn? Thanh Tỏa đã bỏ qua tình mà chọn hiếu khi nàng quyết định ở lại cùng Vũ Văn Dung, ở lại thực hiện nghĩa vụ trách nhiệm của gia tộc Đoạn Mộc mà không đi theo tiếng gọi của trái tim.
Đó là trong tình cảm, còn với sinh mệnh của mình, trong mọi tình huống, nàng cũng luôn là người chủ động quyết định.
Khi ở hiện đại, nàng thà tự quay súng bắn vào ngực mình và tên cướp chứ không để bị khống chế. Khi ở quá khứ, ngay cả lúc bị treo lơ lửng trên mặt nước, nàng cũng sẵn sàng chọn thà rơi xuống hồ nước lạnh lẽo chứ không chịu nhượng bộ với Vũ Văn Dung.
Với Mộc Liên, người kế thừa gia tộc Đoạn Mộc danh giá, nàng luôn xác định số phận của mình chỉ thuộc về mình chứ không thuộc về một ai cả.
Lan Lăng Vương – Có những thứ còn quan trọng hơn tình yêu
Yêu và được yêu là hạnh phúc lớn lao của con người mà ai cũng mong ước. Có những người yêu nhau say đắm, quyết tâm từ bỏ mọi thứ để đến với người mình yêu, để được sống với người mình yêu. Nhưng cũng có những người không như vậy.
Tiểu Liên, người kế thừa gia tộc Đoạn Mộc danh giá của thời hiện đại, chẳng may bị chết khi còn trẻ.
Xuyên về thời cổ đại, nàng sống trong thân xác của Nguyên Thanh Tỏa, một tiểu thư nguồn gốc cao quý. Thanh Tỏa vốn được gả về Tư Không phủ làm tì thiếp từ trước và hết lòng yêu người chồng Vũ Văn Dung mặc dù tình yêu đó không được đền đáp.
Tiểu Liên gặp một tướng quân có trang phục và hình dáng đẹp như mơ. Trong bầu không khí chết chóc, chàng đã đem lại cho nàng sự bình yên ấp áp và hơn thế nữa…
Tiểu Liên từng bước một tiến lên trong nấc thang của tình cảm với vị tướng quân đó qua từng lần được chàng giải nguy. Nhưng nàng vẫn chưa hề biết chàng chính là Lan Lăng Vương – Vị tướng quân anh dũng tuyệt vời – người mà nàng đã được biết đến khi còn ở thời hiện đại.
Nàng quyết tâm theo chàng, từ bỏ cuộc sống ngột ngạt trong phủ Tể tướng, từ bỏ kiếp “chồng chung” đấu đá nhau quyết liệt ở chốn hậu cung. Đi theo tiếng gọi của trái tim với nàng lúc này cũng là tạm gác lại nhiệm vụ quan trọng của gia tộc mà nàng là người duy nhất gánh vác.
Nhưng kế hoạch không thành.
Thất vọng, đau khổ, buồn tủi….
Chính những cảm giác đó đã khiến nàng tỉnh táo hơn. Nàng nhận ra sự thật về cuộc sống, về trách nhiệm bản thân và về chân lý lịch sử.
“Tôi hôm nay đã không còn là một tôi của ngày hôm đó bất chấp tất cả nữa. Tôi phải đường đường chính chính đi cùng với Vũ Văn Dung, tôi phải tìm được gương Thanh Loan trước Hương Vô Thần. Sự thất hứa của chàng ngược lại khiến tôi tỉnh táo hơn, cho dù là ỷ lại vào chàng đến đâu thì trong khoảng không gian xa lạ này, người mà tôi có thể thực sự tin tưởng chỉ có bản thân mình mà thôi. Huống hồ tôi là Đoạn Mộc Liên, người kế thừa gia tộc Đoạn Mộc, tôi có sứ mệnh và trách nhiệm của mình, làm sao có thể để cho thế lực thần bí sau lưng Hương Vô Thần lạm dụng gương Thanh Loan.”
Phù Thương
- Chapter 71 4 tháng trước
- Chapter 70 4 tháng trước
- Chapter 69 4 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Edit: RubyJBao & Nhi Nhi
Nàng có lẽ tưởng xuyên qua, nhưng là không nghĩ xuyên thủng hậu cung, xuyên thủng hậu cung cũng không tưởng thành phi tần,thành phi tần cũng không thể nào thành kẻ bị hoàng đế ghét nhất a? Vì ra cung, nàng có kế hoạch có mục đích dây dưa hắn
Hắn, trầm mặc ít lời, điển hình buồn tao
Nàng, tin tưởng vững chắc nam nhân là hạ nửa người động vật, nhược muốn bắt lấy tâm của nam nhân , trước hết luyện kỹ thuật thật hảo.
Muốn xuyên qua có xuyên qua, muốn soái ca có soái ca, muốn mỹ nữ có mỹ nữ, muốn "gì đó" có "gì đó" *hắc hắc*
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Nữ Cường , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
摄国嫡妃
Converted: Củ Lạc (TTV)
Editor: Thiên Vi
Số chương: Gần 200 chương (1 chương siêu dài)
Nội dung: Nữ cường, Vương phi, công chúa, chuyên tình Vương gia, cung đấu, 1v1
Nàng là Thái tử Dung Trăn tam vô (3 không) của Đại Lịch quốc, không tài không đức vô năng.
Nàng là mỹ dung truyền kỳ, tổng giám đốc tập đoàn “Lan Chi”, 26 tuổi lại giống như cô gái 18 tuổi, tinh xảo động lòng người, mỹ mạo, trí tuệ, khí phách.
Khi tổng giám đốc thành Thái tử.
Thay đổi như chong chóng, phúc thủ vì vũ*, tay áo khinh la hương(?_?)tàng Càn Khôn, bàn tay trắng nõn tinh xảo loạn kinh hoa, trêu đùa Thái phó, khiêu khích Tần vương thế tử, đánh công chúa, mắng Vinh thân vương gia, phát sinh đủ loại chuyện, kỳ thật chỉ vì một sự kiện, đó là phế Thái tử.
Hắn là nhi tử được tiên đế nhận nuôi, sau đó kế thừa Vinh thân vương phủ.
Hắn trẻ tuổi lại là Vương gia của Vinh thân vương phủ, tà mị yêu dị, lòng dạ độc ác, đẹp nhất thế gian lại có độc, giống như một đóa mạn châu sa hoa màu xanh da trời, hết lần này tới lần khác các thiên kim tiểu thư xu chi nhược vụ*, lấy hắn làm mục tiêu truy đuổi.
Một đạo thánh chỉ, hắn thành thái phó của Thái tử.
Đoạn ngắn đặc sắc:
“Sau này Bổn vương nói chính là thánh chỉ , Bổn vương nói một ngươi không được nói hai.”
“Được.” Ta nói ba chắc không sai đi, đây không tính là chống lại thánh chỉ đi.
“Bổn vương nói trời gió, ngươi không thể nói trời mưa.”
“Được.” Ta nói tình thiên* cũng có thể đi, chẳng lẽ muốn Bổn cung mở mắt nói mò.
“Bổn vương để cho ngươi học tập luyện kiếm, ngươi không thể đánh đàn.”
“Được” Bổn cung phú thơ không có sai đi, Bổn cung đối với luyện kiếm cùng đánh đàn đều không cảm thấy hứng thú.
“Còn có sau này không cho phép tùy tiện ném mị nhãn đối với nam nhân khác, giống như mắt bị rút gân.”
“Được” Mẹ kiếp, mẹ kiếp, tỷ tỷ ta lúc nào mắt bị rút gân, là những nam nhân kia mắt bị rút gân.
“Sau này đi bộ không được nữu nữu bãi bãi (chắc là đi õng ẹo ấy), giống như không có xương sống, giống như các cô nương.”
“Vương thúc, thật ra thì Bổn cung có long dương đoạn tụ chi phích*, cho nên ngươi phải coi chừng. ”
Một Thái tử nào đó cắn răng nghiến lợi, rốt cục không nhịn nổi……
Lược đoạn đắc sắc:
Nguyệt thượng liễu sao đầu*, tẩm cung Thái tử, màn trướng châu sa nhẹ nhàng khơi mào, một nam tử thản nhiên tà mị mặc y sam, vóc người như ẩn như hiện, hơi tựa vào lê hoa mộc khắc hoa trên giường lớn, bày ra một loại tư thế dụ người, trường sam mở rộng, trước ngực lộ ra hai điểm đỏ tươi làm người ta phun máu.
Thái tử vừa đi ra từ phòng tắm rửa, sắc mặt khó coi nhìn nam tử đang nằm trên giường lớn:
“Xin hỏi Vương thúc, ngươi đây là đến đây làm cái gì.”
“Thái tử điện hạ không phải nói mình là một người đoạn tụ sao? Vương thúc quyết định làm người nam nhân duy nhất được điện hạ cưng chìu.”
Sắc mặt thái tử tối sầm, chỉ vào nam nhân đang nằm trên giường:
“Cút cho Bổn cung.”
Đang lúc ấy thị vệ ngoài điện liền chạy vào, bẩm báo thật nhanh:
“Vương gia, bên ngoài phủ Thái tử có tầnVương thế tử người mặc giá y màu hồng, đầu đội kim quan, người khoác hồng sa, một đường chạy đến phủ Thái tử.”
Vinh thân vương tà mị cương nghị, trên mặt bì tiếu nhục bất tiếu*:
“Hắn tới làm cái gì?”
“Hắn nói, hắn phải làm người nam nhân duy nhất được Thái tử đện hạ cưng chiều.”
Một Vương gia nào đó hung tợn ra lệnh:
“Người đâu, người vừa tới, lập tức đem Tần vương thế tử đuổi đi xa cho Bổn vương, vị trí người nam nhân duy nhất được Thái tử đện hạ cưng chiều, Bổn vương ngồi. ”
Từ Thái tử đến công chúa , từ công chúa đến phi được cưng chìu, nàng một đường kinh tài tuyệt diễm, tùy ý trương dương*, tùy tâm sở dục, được thì ta làm, không dựa dẫm vào nam nhân, không vì nam nhân thương tâm thương phế, nữ nhân muốn sống phải tự tới để lấy.
Phúc thủ vì vũ*: Ngửa tay làm mây, lật tay làm mưa
Nguyệt thượng liễu sao đầu*: Ánh trăng sáng đầu giường
Xu chi nhược vụ*: theo sau như vịt
Tình thiên*: trời nắng
Trương dương*: công khai cho mọi người biết
Bì tiếu nhục bất tiếu – 皮笑肉不笑 – pí xiào ròu bù xiào (da cười thịt không cười, tóm lại là giả vờ ngoài mặt tươi cười).
Long dương đoạn tụ chi phích: là câu ghép nói về 2 điển tích “Đoạn tụ chi phích” và “Long dương chi hảo”:
1. Đoạn tụ chi phích: điển tích này được bắt nguồn từ mối tình “đoạn tụ” giữa Hán Ai Đế và Đổng Hiền. Đổng Hiền là nhân vật chính trong câu chuyện “tình yêu cắt áo” của Hán Ai Đế rất nổi tiếng. Ai Đế vì Đổng Hiền đã cam tâm tình nguyện bỏ đi không ít những người đẹp trong hoàng cung để sủng ái một mình ông ta, thậm chí còn muốn đem giang sơn nhường lại cho ông ta. Mối tình giữa họ trở thành hình mẫu cho những người đồng tính luyến ái ở đời sau. Theo sử sách còn ghi chép lại, Đổng Hiền không chỉ có khuôn mặt giống mỹ nữ mà từ ngôn ngữ cử chỉ đều giống phụ nữ, “tính tình dịu dàng”, “giỏi quyến rũ”. Vì vậy Ai Đế ngày càng súng ái Đổng Hiền hơn. Có một lần ngủ trưa, Đổng Hiền gối lên cánh tay áo của Ai Đế mà ngủ. Ai Đế muốn quay người nhưng cũng không muốn làm tỉnh giấc của Đổng Hiền nên lấy kiếm cắt đứt cánh tay áo của mình. Người đời sau gọi mối tình đồng tính là “mối tình cắt tay áo” cũng là có nguồn gốc là điển cố này.
2. Long dương chi hảo: Thời Chiến quốc có Long Dương Quân là một cậu học trò vô cùng khôi ngô tuấn tú. Anh ta được Ngụy vương say mê vô cùng, đồng sàng cộng chẩm (ăn cùng ngủ cùng), rất được sủng ái.
Một ngày hai người cùng đi thuyền câu cá, Long Dương Quân câu được hơn mười con cá,cá cắn câu ngày càng nhiều, thế nhưng nước mắt lại rơi, Nguỵ vương thấy vậy liền hỏi có chuyện gì, Long Dương Quân nói: ““Khi đại vương câu được con cá lớn, trong lòng sẽ rất vui vẻ. Thế nhưng lưỡi câu rất nhanh chóng sẽ được thả xuống nước để tìm con cá to hơn, còn con cá vừa câu được sẽ bị vứt đi mà không được ngó ngàng tới nữa. Thần không dám liên tưởng đến, như nay thần có thể được sự sủng ái của đại vương, có được một địa vị hiển hách trong triều đình, thần dân thấy thế, đều rất kính trọng thần, nhưng khắp trời đất này, người dung mạo tuấn tú nhiều không đếm xuể, bên ngoài người ta đồn đại rằng thần sở dĩ được đại vương sủng ái, là vì dung mạo của mình. Thần tự lo lắng rằng mình cũng giống như con cá vừa bị mắc câu, sợ ngày mình bị bỏ đi không còn xa nữa, như thế thần làm sao mà không khóc được?”
Sau đó Ngụy vương ra một sắc lệnh trong cả nước rằng: Từ nay về sau nếu có người bàn luận mỹ nhân, nếu bị phát hiện sẽ bị giết mà không cần định tội. Câu thành ngữ “Long Dương chi hảo” cũng bắt nguồn từ đây.
Đích Nữ Bận Rộn
- Chapter 24 4 tháng trước
- Chapter 23 4 tháng trước
- Chapter 22 4 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Trọng Sinh , Cung Đấu , Gia Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: Trùng sinh, xuyên không, gia đấu, cung đấu, nam sạch
Convert: Tangthuvien (Nothing_nhh)
Editor: koame11
Độ dài: Hơn 300 chương - 2 quyển
Nữ Chính: Thẩm Tĩnh Sơ
Nam chính: chưa tiết lộ
Truyện có nhiều tuyến nhân vật đa dạng, không chỉ tập trung vào nữ chính nên các bạn sẽ cảm thấy đỡ trùng lắp hơn.
Trùng sinh đích nữ xuyên qua pk thứ nữ.
Trái có di nương, phải có thứ muội, trước có đoạt đích, sau có tra nam.
Trùng sinh đường, nguy cơ tứ phía, từng bước kinh tâm, đích nữ tỏ vẻ mịt mờ nhưng nàng thật sự bề bộn nhiều việc.
Thứ nữ: tỷ tỷ, ta là nữ xuyên qua không gì làm không được, cao phú suất này là của ta! Là của ta! ! Vẫn là của ta! ! !
Đích nữ: thần mã tra nam đều là mây bay.
Hoàng Đế Nan Vi
- Chapter 233 4 tháng trước
- Chapter 232 4 tháng trước
- Chapter 231 4 tháng trước
Huyền Huyễn , Cổ Đại , Cung Đấu , Đam Mỹ
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Giải nghĩa tiêu đề: Làm Hoàng đế thật khó
Chuyển ngữ: Fynnz với sự giúp đỡ của QT
Thể loại: 1×1, cường cường, cung đình, hầu tước, thiên chi kiêu tử, hài, đấu trí đấu dũng, linh hồn chuyển hoán, HE.
Sau khi Hoàng đế đăng cơ, tất phải có ân thưởng.
Ân thưởng hoàng thân quốc thích, ân thưởng bá quan văn võ, ân thưởng lê dân bá tánh, thậm chí ngay cả đám phạm nhân trong lao ngục cũng có một chút lợi lộc? Chính là đại xá thiên hạ
Vốn nên chém đầu thì sửa lại thành giam cầm hai mươi năm.
Vốn nên bị giam cầm hai mươi năm thì sửa lại thành mười năm.
Vốn nên bị giam cầm mười năm thì sửa lại thành tám năm.
Tiểu thâu tiểu tặc đi vào thì cùng ngày có thể thả ra.
Cho nên mới nói, Hoàng đế đăng cơ thật sự là một ngày cực tốt, toàn bộ người trong thiên hạ đều ngóng trông.
Trước tiên Minh Trạm lật tấu chương, trong miệng nói thầm, “Bọn họ tặng cho trẫm bao nhiêu lễ vật hả? Vậy mà cứ bảo trẫm ân thưởng! Ân thưởng! Ân thưởng! Ân thưởng! Ân thưởng cái đầu bọn ngươi! Trẫm sắp nghèo mạt rệp đây này! Ân thưởng! Ân thưởng con mụ ngươi!”
Cũng vì hắn tốt số, không phải là Hoàng tử mà lại có thể làm Hoàng đế.
Không chỉ làm Hoàng đế mà tiền Hoàng đế bá phụ của hắn cũng là một thịnh thế minh quân.
Nhưng lật tấu chương rồi mới biết, thịnh thế minh quân cũng chẳng có lương tâm! Tổ chức đăng cơ đại điện mà tốn cả trăm vạn ngân lượng, để nuôi cả đám thần tử phá sản này thật sự khiến Minh Trạm sầu muốn chết.
Phượng Phi Ly
- Chapter 12 4 tháng trước
- Chapter 11 4 tháng trước
- Chapter 10 4 tháng trước
Cổ Đại , Cung Đấu , Đam Mỹ , Ngược
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: cung đình tranh đấu, nhất thụ nhất công, ngược luyến tàn tâm, HE (cái này là tự rút ra thôi, tác giả không có ghi)
Người dịch: QT đại nhân
Thêm gia vị: Phong Nguyên/FengYuan
Nếm và thêm tiếp: Mèo ú
Nhờ vả (các) đại hiệp: Google, Baike, Hoa nguyệt tao đàn, Từ điển Hán-Việt….
Y không phải là người thích hợp để làm Hoàng đế. Nếu không phải vì mẫu thân kính yêu, nếu không phải vì đệ đệ yêu thương, Chu Cung Lệ sẽ không biến mình thành một Hoàng thái tử lạnh lùng vô tình, hy sinh tình yêu của mình, từng bước từng bước đạp lên vai kẻ khác để ngự trên vương vị.
Thiên hạ ai ai cũng biết, qua nhiều thế hệ, binh quyền của Phượng Dương vương ở Nghiệp Châu có thể sánh ngang với triều đình nên các Thiên tử đều phải tìm đủ mọi cách để khống chế.
Phượng Phi Ly, Phi Ly Phi Ly, đây là danh hào do chính tiên đế ban cho Phượng Dương vương đương thời. Ám dụ rằng, hy vọng Phượng Dương tộc sẽ vĩnh viễn trung tâm đứng sau trợ giúp Hoàng đế. Nhưng một Phượng Dương vương xinh đẹp, nhất tiếu khuynh thành tái tiếu khuynh đảo chúng sinh đối với Chu Cung Lệ thâm thâm tình ý, là thực hay chỉ là một màn hí kịch vui đùa trêu người?
Quân Vi Hạ
- Chapter 102 4 tháng trước
- Chapter 101 4 tháng trước
- Chapter 100 4 tháng trước
Cổ Đại , Cung Đấu , Đam Mỹ , Gia Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: Cổ trang – Trạch đấu – Cung đấu – Đế thụ – Ấm áp – 1×1 – HE
Nhân vật chính: Lâu Cảnh, Tiêu Thừa Quân
Lâu Cảnh bị phụ thân đánh gần chết, ngạnh nâng vào Đông Cung.
Làm thái tử phi, chính là đoạt đi tước vị, chặt đứt tiền đồ của hắn.
Điều Lâu Cảnh có thể làm, chỉ có… giúp đỡ thái tử, bảo vệ tốt ngàn dặm non sông…
Đế viết: hoàng hậu, ngươi rốt cuộc có biết cái gì là phu vi thê cương*?
Lâu Cảnh ôm lấy người mặc long bào, cười nói: “Biết, biết, chính là thần sẽ tuyệt đối không để hoàng thượng phải mệt mỏi trên long sàng.”
(*) nằm ở nghĩa gốc trong “Tam cương ngũ thường” của Nho giáo: quân vi thần cương, phu vi thê cương, phu vi tử cương. Ý nghĩa là người trên (quân, phu, phu) phải chăm sóc, bảo vệ, bao dung người dưới (thần, thê, tử), còn người dưới phải kính nhường, yêu thương, phục tùng và biết ơn người trên.
Thiên Hải Nguyên Đường
- Chapter 59 4 tháng trước
- Chapter 58 4 tháng trước
- Chapter 57 4 tháng trước
Huyền Huyễn , Kiếm Hiệp , Xuyên Không , Ngôn Tình , Quân Sự , Cổ Đại , Trọng Sinh , Nữ Cường , Cung Đấu , Đam Mỹ
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: nữ xuyên, nam trọng sinh,một chút huyền huyễn, thanh thủy văn, sinh tử văn, nam lãnh khốc thâm tình, nữ kiên cường mạnh mẽ, nữ theo đuổi nam, 2s,sạch,sủng,cung đình, giang hồ, chiến trường, đam mỹ nhất công nhất thụ. (vãi truyện)
Editor: Mễ Trùng
Nàng sống cô độc gần 200 năm dài đằng đẵng... chờ đợi ngày chàng trọng sinh.
Được bên chàng 5 năm ngắn ngủi... rồi rời xa nhân thế.
Đối với chàng mà nói tất cả chỉ là giấc mộng Nam kha, sau khi tỉnh dậy liền quên sạch sẽ.
Phật nói: Tu trăm kiếp mới có thể ngồi cùng thuyền… tu ngàn kiếp mới có thể chung chăn gối…
500 lần ngoái đầu,đổi lấy một lần lướt qua nhau… 500 lần kiếp trước đổi lấy một lần lướt qua nhau kiếp này…
Một lần lướt qua nhau…
Từ giờ âm dương cách biệt… ta phải làm sao mới có thể tái sinh để gặp lại người?
Lại phải chờ đợi bao lâu mới được luân hồi…
10 năm hay trăm năm…?
Luân hồi bao lần mới đổi lại một lần tương phùng?...
Là trăm năm hay ngàn năm…
Đến lúc đó…liệu người có còn nhận ra ta… có còn muốn ta bồi ở bên cạnh…
Đến lúc đó…liệu người có còn nhớ tới ta… có còn muốn nối tiếp đoạn tình dang dở này…
*************
Trùng: truyện tập hợp một dàn mỹ nam mỹ nữ phụ vô cùng hoành tráng,mọi người vào đọc ủng hộ.
Quỷ Hoàng Phi
- Chapter 113 4 tháng trước
- Chapter 112 4 tháng trước
- Chapter 111 4 tháng trước
Huyền Huyễn , Xuyên Không , Trọng Sinh , Lịch Sử , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Quỷ Hoàng Phi thuộc thể loại truyện trọng sinh cổ đại có đôi chút huyền huyễn. Nhân vật chính vì để vị phu nhân đạt được ý tưởng, nàng có thể hi sinh tất cả.
Nhưng cũng vì phu nhân đáp lại tình yêu đó là một cái chết xảy ra với nàng, nàng rơi từ trên lầu cao xuống mà mất mạng. Còn vương vấn trên thế gian khiến linh hồn không tan, nàng trọng sinh, lại trở thành muội muội của kẻ thù?
Điều đáng nói hơn là thân thể mà nàng trọng sinh vào cũng chết vì đắc tội với nàng? Một câu chuyện rất gây cấn phía trước đang chờ quý khám phá!
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: Xuyên không, cung đấu, siêu sủng, nam phúc hắc
Số chương: Chưa xác định , có lẽ < 55
Nàng ,Vũ Y Viện, dáng người đầy đủ, xinh đẹp như hoa, bị té lầu mà xuyên không về thời đại không có trong lịch sử!!! Xuyên qua cũng chính là thân thể của nàng nhưng chỉ là lúc đó vừa tỉnh lại sau đêm thị tẩm!!! Trong cung nàng chỉ là một bông hoa xinh đẹp mà đơn độc nhưng điều để nàng độc sủng lục cung đó là : Nàng '' được '' có hài tử!
Hắn, Đình Hàn Phong, đường đường là một vị hoàng đế oai phong hùng vĩ của Vô Hoàn quốc, công tư phân minh, luôn luôn chăm lo cho dân chúng ấm no, nên được mọi người ủng hộ. Còn trong hậu cung hắn là đại phu quân hoàn mỹ, tuyệt hảo của các mỹ nhân khắp thiên hạ, nhưng tới giờ chưa có con trai nối dỗi tông đường vì lý do đơn giản là : Hắn không thích!
Chúng Ta Cung Đấu Đi
- Chapter 102 4 tháng trước
- Chapter 101 4 tháng trước
- Chapter 100 4 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Nội dung: xuyên qua thời không, cung đình hầu tước, cung đấu
Diễn viên: Chu Anh
Phối hợp diễn: Khuyết Tĩnh Hàn, Chu Dữu, Trương Từ, Khương Khanh Khanh
Cv: Iamgirl91
Edit: Lengkeng_Sophie
Bìa: Mạc Thiên Y (Stent)
Số chương: 102 (chính văn + ngoại truyện)
Là chuyện cũ, à không, là chuyện xưa kể về một nữ diễn viên đang đi lĩnh giải thưởng vương hậu, thật bi thảm bị xuyên qua, hơn nữa nhanh chóng bị đưa vào hậu cung tiếp tục diễn trò.
Truyện này mất quyền lực, không có thật.
Phân vị
(Đây là bảng phân vị mà mình thống kê từ trong truyện ra, ko giống bảng phân vị trong các truyện khác cung đấu nhé!)
Hoàng hậu
Hoàng quý phi
Chính nhất phẩm: Đức phi, quý phi, Thục phi, Hiền Phi,
Sườn nhất phẩm: phi
Chính nhị phẩm:
Sườn nhị phẩm: quý cơ, quý tần
Chính tam phẩm: chiêu dung, chiêu nghi
Sườn tam phẩm: tu nghi
Chính tứ phẩm: sung nghi
Sườn tứ phẩm: uyển nghi
Chính ngũ phẩm: tần, tiệp dư
Sườn ngũ phẩm: dung hoa
Chính lục phẩm: quý nhân
Sườn lục phẩm: mỹ nhân, tài tử
Chính thất phẩm: bảo lâm
Sườn thất phẩm: thừa huy, thái nữ
Chính bát phẩm: thường tại
Sườn bát phẩm: canh y
Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi
- Chapter 158 4 tháng trước
- Chapter 157 4 tháng trước
- Chapter 156 4 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cung Đấu , Gia Đấu
1
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Nàng xuyên không, nào ngờ lại trở thành Cô bé lọ lem phiên bản cổ đại – không những bị muội muội cướp mất hôn phu,còn bị phụ thân gả đi làm dâu cho người ta – thực là trò cười mà.Từ trước tới nay,chỉ có nàng đánh người,khi dễ người,có bao giờ người lại khi dễ nàng ?..
Muốn đánh nàng? Đươc – một châm cho ngươi nâng không nổi tay phải !
Mắng nàng ? Được – Một cước đem ngươi đạp xuống hồ làm mồi nuôi cá chép !
Ám sát nàng ? Được – Cho các ngươi nhìn không thấy ngày mai !
Cái gì? Ép nàng phải thường xuyên cấp máu cho Quỷ vương- kẻ đã từng có tám vị phu nhân chết bất đắc kì tử ngay đêm tân hôn.
Không thành vấn đề ! Nàng vốn nổi danh “Hỗn thế ma nữ” trong giới hắc bạch,nàng thật muốn biết – hai người bọn họ rốt cuộc ai lợi hại hơn ai.
Gả vào Vương phủ, nàng mới biết Quỷ vương thực tế so với tin đồn có sự khác xa.Chẳng những thân trúng kì độc,ngày ngày uống thuốc,hơn nữa mỗi khi đến đêm rằm thân thể lại đau đớn.Bộ dáng hắn suy nhược như thế,làm nàng dần buông lỏng phòng bị,tâm sinh mối thương tiếc.Nàng lập thệ – ai khiến hắn như vậy,nàng phải ngàn lần,không,vạn lần bắt đối phương phải chịu khổ mà trả nợ.Nhưng mà,hình như nam nhân này cùng vẻ ngoài không quá giống nhau….
Cách Sinh Tồn Ở Thế Giới Lộc Đỉnh Ký
- Chapter 82 4 tháng trước
- Chapter 81 4 tháng trước
- Chapter 80 4 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Edit: Vân Tích
Beta: Cửu Cửu
Thể loại: xuyên không, triều Thanh, cung đấu
Nhân vật chính: Kiến Ninh công chúa, Ung Chính (Vi Tiểu Bảo)
Nhân vật phụ: Khang Hy, Mộc Kiếm Thanh
Tags khác: Kim Dung, Lộc Đỉnh Ký, Thiên Địa Hội, Trần Cận Nam
Xuyên qua thành Kiến Ninh công chúa thì phải làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ sẽ cùng với tên thái giám giả mạo kia chơi trò người lớn, sau đó tranh chồng với sáu nữ nhân khác?
Hừ, còn lâu! Bà đây mới không thèm làm chuyện thấp kém đó!
Kiến Ninh: nói ít làm nũng nhiều, bám đùi hoàng đế ca ca.
Tứ gia: nói ít làm nhiều, băn khoăn không biết có nên soán vị hay không.
Tiểu Huyền Tử (trong lòng vô cùng rối rắm): bên cạnh trẫm là loại người gì thế này…
Điệp Phi Hà Sứ
- Chapter 18 4 tháng trước
- Chapter 17 4 tháng trước
- Chapter 16 4 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Cung Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Thể loại: xuyên không, lãng mạn, tranh chấp triều chính, ân oán giang hồ.
Convert: Kin
Dưới hoa ai cô đơn lẻ bóng, dường như hoa rơi tựa than trách
Gió nhẹ nhàng thổi qua, hạt mưa rơi hòa vào dòng nước, hoa sen tàn phai hương sắc
Người khác dùng kiếm chém đứt tình duyên vô phận, riêng ta dùng nó nối kết lương duyên trọn kiếp với nàng
Ngay từ đầu đã đoán được kết cục bi thương, việc gì cứ cố chấp tình trường nhân thế
Chuyện cũ mãi quẩn quanh trong vò rượu, nỗi đau chẳng dứt, uống cạn chén liệu chăng có thể quên?
Sương đêm mờ mịt cuốn lấy vầng trăng khuyết, ta chấp bút gửi nỗi lòng trong từng ý thơ
Hồ điệp bao lần ngược vòng thành kén, luân hồi chốn hồng trần đến bao giờ mới ngưng?
Nàng thổi sáo, ta hòa tiêu, giai điệu ngân nga cùng tháng năm trôi, hóa thành thiên trường địa cửu
Xuân thu cứ xoay chuyển, hoa kim ngân úa tàn, chỉ mong cùng nàng tương ngộ lần nữa…
~*~
Còn nhớ rất rõ, lúc ta chỉ mới năm tuổi, cùng phụ mẫu ra ngoài phố xem hoa đăng trong đêm Nguyên Tiêu, những cuộc tương ngộ kì lạ với ba người làm đời ta thay đổi từ đó.
Ba người: một cậu bé, một cô bé và một ông lão.
Cậu bé, trông như lớn hơn ta một chút, hất mạnh ta vào một quầy hàng bên đường, bản thân chạy vụt đi không quay đầu lại, dáng vẻ uất ức bất cần. Ta chỉ thấy bóng áo xanh khuất dần, lấp ló mảnh ngọc bội màu cam hình lá phong và những giọt nước mắt…
Con trai, cũng nên khóc vì vài chuyện vặt vãnh sao?
Chủ hàng tướng số ta tông phải – một ông lão nét mặt phúc hậu - chỉ nhìn ta một cái, thở dài u buồn.
“…và cuối cùng, đứa trẻ này sẽ không sống qua hai mươi tuổi…”
Ta nghe thế, tuy lòng có chút kích động, như chỉ cười nhạt.
“Đến hai mươi tuổi mà ta còn sống, ta sẽ quay lại lấy mạng ông.”
Ta đã đáp lại bằng một câu khiêu khích như thế.
Liệu rằng có thể xem như một ván cược chăng?
Tất nhiên ta vốn chẳng bao giờ tin vào chuyện bói toán, nhưng sau này, có một số việc xảy ra khiến ta không thể dưng dưng với nó được nữa.
Ta cười mình vô dụng, thua mất rồi…
Rồi ta gặp một cô bé cũng vào hôm đó, dáng người sao mảnh mai yếu đuối khiến người ta chỉ muốn che chở bảo vệ, ta nắm tay muội ấy truyền hơi ấm và sự tin tưởng, hi vọng có thể được ở bên nhau dài lâu.
Nhưng… cũng lại là lời tiên đoán khác của lão…
Máu, và chỉ có máu vấy lên mọi thứ, hòa trong dòng nước buốt lạnh cắt da cắt thịt, từ từ truyền đến tận tâm can vào cái ngày khủng khiếp ấy.
Mưa, có lẽ cũng là nước mắt oán than của ta.
Ta chỉ biết ân hận, và nguyện dùng cả đời để ghi nhớ một cái tên trong lòng mình.
Kể từ đó, ta ít khi cười thật lòng, trong cung truyền qua lại những tin đồn ta lạnh lùng vô cảm gì đó…
Nắm lấy trâm gỗ trong tay một cách trân trọng, ta chỉ cười nhạt.
~*~
“Phi nhi… đừng hận thù ai cả…”
Lời nhắn nhủ cuối cùng của mẫu phi, chính là khuyên ta đừng bao giờ hận thù bất kì ai, cứ sống một đời yên bình qua ngày đoạn tháng.
Ta biết, mình là một đứa con bất hiếu, không tuân theo di nguyện cuối cùng của mẫu phi.
Vì ta biết bản thân mình chẳng bao giờ có thể làm được như vậy.
“Mẫu phi, con xin lỗi, để hận thù phủ lấy mất rồi…”
Ý nghĩa của đời ta lúc này, chính là sống dựa trên nỗi thù hận. Ta rạch trên tay mình hai đường rất sâu vào ngay tang lễ của mẫu phi và hoàng muội để ghi nhớ, sẹo chưa phai, ta vẫn nuôi lòng báo thù hai mạng người.
Nước mắt rơi, cũng là lúc lòng ta chết lặng.
Thêm một lời tiên đoán khác của lão.
Hai trong ba lời đã ứng nghiệm… lần cuối là lúc nào, liệu có kịp cho ta trả thù hay không…?
Đôi khi ta cũng tự hỏi bản thân mình.
Nếu mẫu phi biết được ta càng lúc càng trở nên xấu xa, liệu sẽ thất vọng cỡ nào?
~*~
- Khậc, khậc, khậc…
Ta đưa tay ôm lấy vùng cổ đau rát, cảm giác bị sặc nước nghẹt thở đến suýt chết khiến cho ta khó chịu vô cùng.
Nhưng việc đó chẳng thể nào ghê tởm bằng việc giết người.
Phải, ta – một đứa trẻ mới chín tuổi – hôm nay đã giết người.
Ta nhìn phi tiêu cắm giữa trán gã thái giám vừa bóp cổ mình nhấn đầu xuống hồ nước cho sặc nước tới chết, máu của gã chảy ra ướt bờ hồ, gã chết không nhắm mắt, nhìn ta như oán hận.
Hận sao?
Thật ra ai mới là người nên hận đây?
Là ngươi ép ta, chẳng phải ư?
Cả người ta ướt sũng, tóc lộn xộn, đồ trên người bị cháy xém vài chỗ, giờ đây đã dính thêm cả màu đỏ của máu.
Là máu của gã đã bắn lên người của ta.
Trong một thoáng, vì tự bảo vệ mạng sống của mình, ta buộc lòng phải ra tay, nếu gã không chết thì người chết đương nhiên sẽ là ta.
Ta nhìn tay mình, nhúng chàm rồi sao?
Ta lại hướng ánh mắt về phía Lạc Hà điện của mình hiện khói lửa một góc trời, là nơi ban nãy ta vô cùng chật vật thoát ra, cũng là chỗ ở của ta một thời gian, giờ đây đã hóa thành tro bụi.
Lửa màu đỏ, máu cũng màu đỏ.
Khói màu đen, mà máu bẩn cũng màu đen.
Lạc Hà điện của ta không còn, chút kí ức vụn vặt còn sót lại về sự ấm áp của mẫu phi một thưở cũng chẳng còn, mềm lòng của ta, e dè của ta – một đứa trẻ chín tuổi – chắc cũng chấm dứt hoàn toàn.
Từ giờ, ta bước vào ma đạo không lối thoát, giết người một lần, thì có thể giết người rất nhiều lần.
Ta biết chứ, biết rất rõ, mọi thứ đang dần dần bắt đầu bằng vạch xuất phát màu máu, chính là cách tồn tại giữa hoàng cung này của ta từ nay về sau.
Ngươi chết, thì ta sống.
Ngươi không giết ta, ta sẽ giết ngươi.
Quy luật mạng đổi mạng.
Ta cảm thấy, dường như ở hốc mắt mình có gì đó rất nhức nhối.
Nhưng ta biết, chẳng thể nào là nước mắt, vì căn bản, ta không khóc được.
Mà đối mặt với tất cả mọi chuyện xảy ra với mình, ta chỉ có thể cười mà thôi.
- Ha ha ha…
Ta nghe tiếng cười của mình phát ra rất chua chát, là tiếng cười của một kẻ sắp mất dần đi tính người.
Ta trông ra phía xa, bóng một người mặc áo vàng đang tới.
Trong hoàng cung này, ngoài phụ hoàng ra, nào còn ai mặc áo vàng thêu hình rồng nữa đâu.
Người càng bước đến gần ta, ta càng nhận thấy rất rõ ràng, nét mặt của người dường như là sửng sốt, có gì đó thất vọng lẫn đau khổ đan xen hỗn loạn.
Người thấy thất vọng vì có một đứa con xấu xa đáng ghê tởm như ta sao?
Ta đứng đối diện với phụ hoàng, cất lên nụ cười mỉa mai:
- Phụ hoàng, cuối cùng con cũng biết được cảm giác giết người là gì… dù chỉ là tự vệ, nhưng thật sự con đã dùng chính đôi tay này cướp đi tính mạng của ai đó…
Chỉ cảm giác được một vòng tay ấm áp ôm chặt lấy mình, bên tai nghe giọng nói xúc động nghẹn ngào:
- Phi nhi… phụ hoàng thật sự rất tệ…
Sau đó, là phụ hoàng thay ta xóa bỏ mọi dấu vết.
Nhưng làm sao có thể xóa được dấu vết giết người trên tay ta đây?
~*~
Ta cảm nhận vị máu tanh từ khóe miệng mình, lồng ngực đau như con thú nào đang dùng móng vuốt điên cuồng cào xé, nội tạng đảo lộn cả lên.
Phản bội.
Trong canh có độc, dù ta đã dùng kim bạc để thử.
Mà kẻ hạ độc, lại là tì nữ thân cận nhất một thời của mẫu phi.
Sau khi di nương đến rồi rời đi, có rất nhiều chuyện đã thay đổi…
Có lẽ, ả đã đố kị từ ngày đó… con người mà, sao tránh được…
Ta ném bát canh vào mặt ả, nghe tiếng ả hét “á”, rồi tiếng bát canh rơi xuống sàn vỡ tan thành nhiều mảnh, nhìn khói độc bốc lên, nước canh sủi bọt trên sàn, ta hướng ánh mắt khinh thường về phía ả mà cười, cười như hóa điên trước ánh mắt sững sờ của ả, ta miết từng chữ nhẹ như hơi thở:
- A Đào, có biết kết cục của kẻ phản bội sẽ ra sao hay không?
Chết đi!
Mùi máu lại dậy lên không gian, nhiễm bẩn Ngạo Dương điện mới xây, chính do ta đã thiết kế yêu cầu phụ hoàng.
Từ bây giờ, ta biết, ngoài phụ hoàng lặng thầm bảo vệ, bản thân không thể đặt một tia tin tưởng nhỏ nhặt ngu xuẩn nào với bất cứ ai trong hoàng cung tình người mua bằng ngân lượng này nữa rồi.
Ta không biết mình đã dùng biết bao nhiêu phi tiêu để phóng ả, cả việc ả còn sống hay đã chết sau khi ta ra tay.
Ta giết cũng được, hoàng hậu giết để bịt miệng cũng được, nhưng số của ả, chắc chắn chỉ có chết mà thôi.
Một kẻ không có lòng trung thành, mờ mắt vì ngân lượng, liệu sẽ có ai tin dùng?
Ta chỉ biết, sau đó mọi thứ trước mắt ta tối sầm lại.
Đến khi tỉnh, cả người rã rời như không có sức lực, điều đầu tiên nhìn thấy là nét mặt phụ hoàng mệt mỏi như đã nhiều ngày mất ngủ, thấy ta tỉnh, trong mắt phụ hoàng hiện lên nét vui mừng, rồi người nắm tay ta, thấp giọng như cầu xin:
- Phi nhi, để phụ hoàng cắt cử thị vệ bảo vệ con, đừng từ chối nữa…
- Không cần đâu phụ hoàng, con biết mình cần gì…_ ta gắng gượng đáp lại một cách dửng dưng, ta không tin ai ngoài bản thân ta và phụ hoàng, nhưng người đâu thể bảo vệ ta mãi được, còn thị vệ, đến lúc cần ta sẽ tự tìm.
Những ngày sau đó, ta bị độc chất hành hạ thừa sống thiếu chết, không ngờ rằng thứ chất độc Mê Hồn này sẽ bám theo ta đến lúc ta mười tám tuổi, đem đến bao nhiêu tai ương theo sau đó.
Tất cả những người liên quan đến bát canh đó, từ ngự y, nô tì, thái giám đều bị lăng trì xử tử vì tội mưu sát hoàng tử.
Phụ hoàng đã thay ta xóa dấu vết tất cả.
Giờ trong tay ta chẳng có gì, chỉ có thể dựa vào sự che chở của phụ hoàng.
Nhưng, liệu là bao lâu?
~*~
“Nguyện một lòng đi theo chủ nhân!”
Từng người, từng người sau đó nhận ta làm chủ nhân của họ.
Ta thản nhiên chấp nhận tất cả, vì đã đến lúc ta cần có tổ chức phía sau hỗ trợ bảo vệ mình khi cần thiết.
Không hiểu nguyên do từ đâu, với một kẻ không tin ai tuyệt đối ngoài bản thân mình, ta lại có lòng tin rằng họ sẽ không phản bội ta.
Nếu sai, chẳng qua là do ta quá ngu ngốc.
Ta tin họ, phải chăng vì họ không phải là người thuộc về hoàng cung hiểm độc?
Người trong chốn giang hồ, ắt có thứ nghĩa khí giang hồ, và ta muốn biết thứ nghĩa khí đó như thế nào.
~*~
“Hoàng đệ, đệ thích con vật gì?”
“Sao tự dưng hoàng huynh lại có nhã hứng hỏi đến vấn đề này?”
“Huynh rất hiếu kì, vì thường ngày đều thấy đệ dửng dưng với mọi thứ, huynh thật sự muốn biết.”
“Đệ thích bướm.”
“Không đùa chứ? Tự bao giờ đệ lại ủy mị như con gái thế này?”
“Đệ không quan tâm đến cách nhìn nhận của huynh.”
“Huynh không phải là đang trêu đùa đệ, chỉ là thật sự rất bất ngờ.”
“Vậy hoàng huynh thích con gì?”
“Huynh ấy à, huynh thích bồ câu trắng, vì nó giống đệ.”
“Giống đệ?”
“Ừ, thật sự rất giống đệ, hiền lành lương thiện.”
Ta đưa tay vờn những con bướm đêm đang bay xung quanh mình, chợt nhớ một đoạn đối đáp ngày trước.
Ta thích bướm, đó chưa từng chỉ là một câu trả lời bâng quơ cho có lệ, những con bướm mềm mại nhiều màu có thể là thứ dành cho con gái, còn ta thích bướm đêm một màu đen tối - màu của quỷ dữ.
Đối với ta mà nói, bướm là vũ khí giết người lợi hại.
Bướm của ta, tri kỉ của ta, con vật cưng của ta, thuộc hạ của ta…
Ta… hiền lành lương thiện sao…?
Ta là một con bồ câu trắng, mang trên mình đôi cánh của quạ đen.
Y là con thuồng luồng nước, mãi mãi chẳng hóa thành rồng.
Và ta sẽ tiêu diệt con thuồng luồng đó, không một chút do dự.
Ta đã giết quá nhiều người, cũng chỉ là bàn đạp để tiêu diệt nó, và cả người đã sinh ra nó trên đời này.
Tên hai mặt.
Kể từ lúc ta đeo băng mắt trái, dung nhan bị xem như hủy hoại, là nỗi ô nhục của hoàng cung, chỉ nhận được những lời khinh miệt cả lén lút lẫn công khai, đều là do y và mẫu hậu cao quý của y giở trò, y cũng bắt đầu lên mặt xem thường hạ nhục ta bằng mọi cách có thể, trút đi vỏ ngoài hiền lành thưở trước.
Ta không bận tâm, chỉ cười nhạt nhìn sự rảnh rỗi của họ.
~*~
Trái tim ta từ lâu đã chết lặng, trống rỗng, không cho phép bản thân mở lòng với một cô gái nào cả, ta tin tưởng rằng đời này sẽ không hề biết được cảm giác yêu thương muốn che chở cho ai đó là gì nữa…
Cho đến khi, ta gặp nàng…
~*~
Ống tay áo lả lướt trong gió lộng
Dường như trong lòng gió nổi mây phun
Cõi lòng dù nát tan, mặt ngoài lại vờ ung dung
Nhưng nước mắt không kiềm chế được cứ rơi
Chàng nói bản thân biến ảo như một luồng gió
Ở chốn luân hồi chọn lựa tự do
Mộng phù du như làn nước ngày xuân
Tình yêu chân thật đều hóa thành hư không
Tại sao tình yêu bao giờ cũng làm người ta tổn thương rồi lại biến mất
Chẳng gỡ bỏ được tình yêu với chàng
Giữ chặt nơi hàng mi
Vì yêu chàng rồi, từ lâu thiếp khó lòng chợp mắt
Đời người như một vở kịch cứ tuần hoàn
Sân khấu cùng diễn viên chẳng đổi
Một lần lại lần nữa lặp lại tình tiết
Cớ sao sáo không ngừng thổi
Từng tiếng vang vọng bên tai
Một nghìn năm trước thiếp cùng chàng sớm đã yêu thương
Trong đêm thâu trăng kia thật đẹp
Như đang dõi theo ánh sao
Nhẹ phất tay áo, chuyện chúng ta tiếp tục tái diễn
Thịnh Sủng Thứ Phi
- Chapter 57 4 tháng trước
- Chapter 56 4 tháng trước
- Chapter 55 4 tháng trước
Xuyên Không , Cổ Đại , Trọng Sinh , Cung Đấu , Gia Đấu
0
Đang tiến hành
0
0
0
4 tháng trước
Editor: Nekofighter aka bibibibili
Nàng là một u hồn từ dị thế xuyên tới đây, trở thành một thứ nữ nho nhỏ của thế gia đại tộc.
Mẹ cả độc ác ngang ngược, luôn luôn bắt lỗi. Đường đệ đường muội ghen tuông tùy hứng, thường xuyên chống đối.
Từ nay về sau cuộc sống của nàng chỉ có một chữ “Đấu”. Đấu mẹ cả, đấu di nương, đệ đệ, đem tất cả đầu trâu mặt ngựa này diệt hết, còn xin được thánh chỉ nâng mẫu thân lên thành bình thê.
Nhưng tại đại viện không yên ổn này lại khiến cho nàng phát hiện rất nhiều bí mật bất thường.
Lễ giáo phong kiến trói buộc, hay do người có tâm âm mưu, nàng bất đắc dĩ phải nhận lấy vận mệnh của nữ tử ở nơi đây.
Lập gia đình, gả cho một người ai cũng ghét bỏ, hai chân lại còn bị tật.
Được rồi, nếu không trốn thoát được vận mệnh phải lấy chồng, nàng liền xuôi theo vậy. Hoàn hảo là phu quân tương lai có nàng mặc dù muôn vàn khuyết điểm nhưng lại có một thứ khiến nàng hài lòng, đó là không có tiểu thiếp thông phòng.
Nhưng sau này mới biết, thì ra trong cái phủ đệ to như vậy bão táp cũng thật nhiều.
Một đoạn ngắn đặc sắc nhất: Đêm đại hôn, nến đỏ bập bùng, hương thơm quyến rũ. Sau khi khăn voan đỏ tươi được nhấc lên, nàng bắt gặp một đôi mắt thâm thúy sâu như biển cả. Cặp mắt kia rất đẹp, giống như nước hồ xuân, giống như tuyết thiên sơn thuần khiết, giống như hoa đào lộng lẫy trên núi, giống như…
Giải thích một số từ cổ trang trong truyện.
Thứ nữ: Con gái vợ lẽ.
Đích nữ: Con gái vợ cả
(Tương tự với thứ tử và đích tử)
Đường đệ, đường muội: Anh chị em họ
Di nương: Cách gọi của mọi người trong nhà đối với thiếp
Thể loại
- Truyen tranh