Truyện thể loại Đô Thị
Tôi Trở Lại Làm Cơn Ác Mộng Của Anh
- Chapter 10 1 tháng trước
- Chapter 9 1 tháng trước
- Chapter 8 1 tháng trước
Đô Thị , Trọng Sinh , Nữ Cường
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Năm lớp 12, hoa khôi của trường – Tống Thư Dao – từng mượn tôi một khoản tiền để đi khám bệnh, còn dặn tôi đừng nói với bất kỳ ai.
Kết quả là cô ấy dùng số tiền đó để phá thai, rồi mất máu quá nhiều mà chết ngay trên bàn mổ của một phòng khám tư.
Nhiều năm sau, học thần cao cao tại thượng – Lục Cảnh Niên – điên cuồng theo đuổi và cầu hôn tôi.
Cho đến khi tôi mang thai được tám tháng, anh ta nhốt tôi vào tầng hầm ở ngoại ô.
Mổ bụng tôi sống để lấy đứa bé ra, vừa làm vừa nói: “Đây là thứ cô nợ Dao Dao và con của chúng tôi.”
Thì ra trước khi chết, Tống Thư Dao đã nắm tay anh ta, dặn đừng trách tôi.
Anh ta tin chắc rằng chính tôi đã cố tình hại chết người con gái và đứa con mà anh ta yêu thương.
Hôm đó, tôi chết dưới lưỡi dao của Lục Cảnh Niên, không nhắm mắt nổi.
Sau đó, mang theo mối hận ngập trời, tôi quay trở lại đúng cái ngày Tống Thư Dao đến mượn tiền tôi.
Đô Thị , Ngôn Tình , Hài Hước
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Nhà tôi bảo đời làm nghề mổ heo, vậy mà năm đó lại bị trao nhầm con với nhà họ Lục gia tộc giàu nhất nhì cả nước.
Ngày nhà họ Lục đến đón cô con gái ruột là tôi trở về, ai cũng nghĩ cô con gái nuôi nhận nhầm đó sẽ không quay lại nữa.
Nhưng mà… cô ấy thật sự quay lại.
Tay còn cầm theo quyển 《Cẩm nang nuôi heo khoa học》.
Còn tôi thì đút tay vào túi quần, bước chậm rãi lên xe.
Anh cả nhà họ Lục một tổng tài lạnh lùng đang đến đón liếc tôi một cái rồi hỏi:
"Hành lý của em đâu?"
Tôi lười biếng trả lời:
"Lười mang theo, vác được cái thân này lên xe là đủ mệt rồi, còn đòi hành lý?"
Tổng tài kiêm anh trai: "..."
…
Sau Khi Từ O Thành A Tôi Trở Thành Nam Thần Quốc Dân
- Chapter 119 1 tháng trước
- Chapter 118 1 tháng trước
- Chapter 117 1 tháng trước
Đô Thị , Sủng , Đam Mỹ , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: Nhất Nhân Lộ Quá
Tran / Editor: Quyên Thùy
Beta: Quyên Thùy
Thể loại: Hiện đại, HE, Manhua, Nhẹ nhàng, Sủng Ngọt, Thanh mai trúc mã, Thanh xuân vườn trường, Đam mỹ, Quân nhân, Ấm áp, Chậm nhiệt, Góc nhìn nam chính
Độ dài: 119
Giới thiệu
Bạch Việt, vốn là một Omega, luôn mơ ước có một Alpha tuyệt vời. Nhưng trớ trêu thay, cậu lại trở thành cái gai trong mắt những Omega khác.
Rồi một ngày, Bạch Việt nhận được kết quả kiểm tra sức khỏe, phát hiện mình đã phân hóa lần hai... thành Alpha! Mà còn là Alpha cấp S+ siêu hiếm, chỉ đếm trên đầu ngón tay trên toàn thế giới.
Bạch Việt sốc nặng! Cậu lo sợ bạn trai Alpha của mình sẽ đá cậu vì chuyện này. Thế là cậu quyết tâm giấu nhẹm giới tính và cấp bậc gen, nhất quyết không để đối phương có cơ hội nói lời chia tay!
Nhưng đời không như là mơ, khi tin tức tố S+ của cậu thức tỉnh...
Những Alpha nào dám động tay động chân với cậu đều bị tin tức tố áp chế, nằm bẹp dí.
Những Omega vốn coi cậu là kẻ thù không đội trời chung, giờ lại bị tin tức tố của cậu làm cho mềm nhũn cả người.
Ngay cả quân đội cũng rầm rộ kéo đến, đòi hỏi: "Trong vòng 1 phút, tôi muốn toàn bộ thông tin về Alpha này!"
Thân phận của Bạch Việt, cuối cùng cũng không thể giấu được nữa.
Cậu hoang mang tột độ.
Quay sang nhìn người bạn trai thanh mai trúc mã, cái người Alpha kiêu ngạo ngày nào giờ lại đỏ ửng cả tai:
"Ngốc ạ, anh biết từ lâu rồi mà."
#Nếu đã thành Alpha, thì phải làm trùm Alpha!#
CP: Nam thần ôn nhu bên ngoài, "hắc hóa" bên trong công X Cún săn cục súc thụ
AA luyến, Bạch Việt công
Thể loại: Yêu sâu sắc, tinh tế, vả mặt, vườn trường
Từ khóa tìm kiếm: Bạch Việt, Thượng Vũ Phi
Tóm tắt: Lật kèo làm công!
Sau Khi Nam Thần Trường Có Chung Cảm Giác Với Mèo Nhà Tôi
- Chapter 16 1 tháng trước
- Chapter 15 1 tháng trước
- Chapter 14 1 tháng trước
Đô Thị , Ngôn Tình , Sủng
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Văn án:
Khi tôi đang vuốt ve đuôi chú mèo nhà mình, thì nam thần "bking"* của trường đột nhiên gọi video cho tôi.
“Đừng vuốt nữa. Chỗ đó của tôi… hình như… có chung cảm giác với đuôi mèo nhà em rồi.”
Tôi không hiểu, hỏi lại:
“Chỗ nào?”
Mặt anh đỏ bừng, như tự mình giận mình, dứt khoát dời camera xuống.
Trời ơi, tôi có thể xem miễn phí sao?
Anh ta để chai nước suối trong quần hả?
(*) Bking: Viết tắt của từ 装逼之王 là tiếng lóng của Trung Quốc ám chỉ những người "vua làm màu", "trùm ra vẻ", hoặc "chúa cool ngầu (giả vờ)"
Sống Sót Trong Tận Thế - A Giang
- Chapter 20 1 tháng trước
- Chapter 19 1 tháng trước
- Chapter 18 1 tháng trước
Đô Thị , Mạt Thế , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Dưới nhà, tiếng xác sống gầm rú vang vọng.
Trong nhà, tôi và mẹ bị trói chặt, trơ mắt nhìn những người tự xưng là “bạn” lục lọi hết số lương thực dự trữ, khuôn mặt đầy vẻ khinh bỉ.
"Chỉ có chừng này thôi à, chắc chỉ đủ ăn một hai tháng? Vác theo hai mẹ con họ, khéo chẳng được nổi một tháng."
Lưu Kim Kim liếc mắt nhìn bạn trai to lớn của cô ta, người này hiểu ý, lập tức cầm dao đi về phía chúng tôi.
Họ... họ muốn giết chúng tôi!
Em Ấy Sao Lại Đáng Yêu Thế Nhỉ?
- Chapter 31 1 tháng trước
- Chapter 30 1 tháng trước
- Chapter 29 1 tháng trước
Đô Thị , Sủng , Đam Mỹ , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tên truyện: Em ấy sao lại đáng yêu thế nhỉ?
Tác giả: Tô Tô Tô Ngữ
Editor: Moechan
Thể loại: Chủ công, Hiện đại, Niên hạ, Hào môn thế gia, Yêu sâu sắc, Duyên trời tác hợp, Ngọt văn.
Nhân vật chính: Sư Nam (CÔNG) x Quý Vãn Tu (THỤ)
Khi còn nhỏ, bên cạnh nhà của Quý Vãn Tu có một cô em gái xinh đẹp, thích mặc đủ loại váy có màu sắc rực rỡ, vừa ngọt ngào lại đáng yêu.
Nhiều năm sau gặp lại, vẫn xinh đẹp như xưa, nhưng "em gái" giờ đã không còn là "em gái" nữa...
Quý Vãn Tu ngẩn người: Tiểu Sư, em, em là đàn ông sao...?
Câu chuyện ngọt ngào về cuộc sống hôn nhân của tổng tài bá đạo Quý Vãn Tu và bé vợ nhỏ thích diễn trò Sư Nam.
Sư Nam là (CÔNG), thích mặc những chiếc váy xinh đẹp.
Chuyện ngọt ngào từ đầu đến cuối.
Hai nhân vật chính chỉ có nhau, tình cảm sâu sắc, niên hạ.
Tóm tắt: Tình yêu nồng nàn sau hôn nhân.
Ý nghĩa: Hãy là chính mình, đó mới là điều đẹp nhất.
Đô Thị , Khác , Đoản Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: Mộng Tiêu Nhị
Tran / Editor: Milomachi324
Beta: Milomachi324
Thể loại: Hiện đại, HE, Đoản văn, Nhẹ nhàng, Thanh xuân vườn trường
Độ dài: 3
Giới thiệu
Vượt qua hơn nửa vòng Trái Đất, cô rũ bỏ lớp ngụy trang mang tên từ biệt, cố tình nhưng lại giả vờ vô tình để gặp lại anh.
Sau lần tương phùng ấy, cô chật vật đến không thể chịu nổi mà bỏ chạy.
Thì ra, cuộc gặp này thật sự đã trở thành một lời chia tay.
Chia tay với quá khứ, chia tay với thanh xuân, chia tay với những rung động quyến luyến từng không thể buông.
truyện gốc:
Convert: Trạm Rác
Tag: Mùa hoa mùa mưa · Yêu sâu sắc
Từ khóa tìm kiếm:
Vai chính: Lâm Mục, Điền Ngọt
Vai phụ: Chu Giai Minh
Thể loại khác: Thanh xuân
Khi Vạn Người Ghét Bắt Đầu Lãng Quên
- Chapter 76 1 tháng trước
- Chapter 75 1 tháng trước
- Chapter 74 1 tháng trước
Đô Thị , Sủng , Đam Mỹ
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Hào môn thế gia , Vườn trường , Duyên trời tác hợp , Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆 , 1v1 , Mất trí nhớ , Hằng ngày , Cứu rỗi , Trưởng thành , Vạn người ngại.
Văn án:
Ở nhà, Lục Ngu có một người anh trai tài giỏi xuất chúng, một chị gái vừa có tài vừa có đức và một cậu em trai hoạt bát nghịch ngợm. Không còn nghi ngờ gì nữa, Lục Ngu – người không có tài năng gì nổi bật, cũng không thích nói chuyện – chính là người bị ghẻ lạnh nhất trong gia đình.
Anh trai xem thường cậu, chị gái không thích cậu, ngay cả em trai cũng có thể thoải mái trêu chọc cậu.
Còn cha mẹ cậu ư...
Đương nhiên cũng chẳng thương yêu gì cậu cả.
Ở trường, vì thành tích không tốt, lại không giỏi giao tiếp, nhút nhát yếu đuối, cậu chẳng khác gì người vô hình, trở thành đối tượng bị bạn học chán ghét và trêu đùa.
Còn thầy cô giáo thì sao...
Đương nhiên cũng làm như không nhìn thấy cậu.
Gần đây, Lục Ngu có vẻ như mắc bệnh.
Bác sĩ ghi trên phiếu chẩn đoán một cái tên bệnh mà cậu chưa từng nghe qua: chứng quên có chọn lọc. Ngay cả bác sĩ cũng không thể nói rõ triệu chứng cụ thể, chỉ biết rằng cậu có thể dần dần quên đi những người xung quanh.
***
Người đầu tiên Lục Ngu quên chính là anh trai cậu.
Triệu chứng bắt đầu vào buổi sáng hôm đó. Khi mở cửa nhìn thấy anh trai trong bộ vest chỉnh tề, cậu chỉ lướt qua rồi trực tiếp đi xuống lầu, không còn câu "Chào buổi sáng, anh trai" như mọi ngày.
Anh trai kinh ngạc.
Tưởng rằng hôm qua đã trách mắng cậu nên cậu đang giận dỗi.
Cho đến bữa trưa, cậu không còn mang cơm hộp lên cho anh, cho đến trước khi đi ngủ không còn câu "Ngủ ngon, anh trai", cho đến khi...
Em trai của anh, hình như không còn để tâm đến anh nữa...
***
Người thứ hai mà Lục Ngu quên là em trai cậu.
Chứng bệnh bắt đầu từ ngày em trai trêu chọc cậu, sau đó khi đối mặt với yêu cầu của em trai, cậu dứt khoát từ chối. Cậu không còn đứng ra dàn xếp khi em trai gây chuyện, thậm chí món quà sinh nhật tinh xảo mà cậu luôn chuẩn bị cũng không còn nữa...
Em trai hoảng loạn.
Hình như anh trai không còn để tâm đến cậu ta nữa...
***
Người thứ ba mà Lục Ngu quên là cha cậu.
Dần dần, Lục Ngu phát hiện những người xung quanh mỗi lần nhìn cậu đều bật khóc, lại còn đối xử tốt với cậu, chiều chuộng cậu, như thể cậu vốn là một người ai ai cũng yêu quý.
"Họ trước đây... cũng từng cưng chiều mình như thế sao?"
Người duy nhất cậu không quên, chính là thanh mai trúc mã – người đã cùng cậu lớn lên từ nhỏ.
Buổi sáng ——
Giọng nói tràn đầy sức sống của thiếu niên vang lên từ ngoài cửa: "Tang Tang, đi thôi, đi học nào!"
Lục Ngu nở một nụ cười mà trước đây chưa ai từng thấy, vui vẻ chạy ra ngoài ——
"Tới ngay đây!"
***
Tiểu kịch trường ①:
"Tang Tang, bệnh của cậu sẽ khiến cậu quên tất cả mọi người sao? Kể cả tớ cũng vậy ư?" Tống Giản Lễ nhìn chằm chằm vào phiếu chẩn đoán của Lục Ngu, mắt đỏ hoe, giọng nói khàn khàn, bàn tay cầm tờ giấy cũng không kìm được mà run rẩy.
Lục Ngu ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng lau nước mắt cho hắn.
"Sẽ không, tớ sẽ không quên cậu đâu." Lục Ngu mở ghi chú trong điện thoại ra cho Tống Giản Lễ xem.
Đó là ảnh của Tống Giản Lễ, phía dưới có ghi chú: "Tống Giản Lễ, rất tốt, rất tốt, rất tốt, không thể quên, vì tớ thích cậu."
Tống Giản Lễ: !
***
Tiểu kịch trường ②:
Nghe nói ở khu phố cũ phía nam mới mở một phòng tranh.
Chủ tiệm là một người trẻ tuổi rất ôn hòa, nuôi một chú mèo nhỏ đen trắng.
Cậu còn có một người yêu dịu dàng như mình.
Hai người một mèo sống một cuộc đời bình yên hạnh phúc.
Chỉ là, thỉnh thoảng vẫn có vài người trông rất giống cậu đến tìm, khóc lóc, van xin, nhưng không ai dám đặt chân vào phòng tranh.
Hơn nữa, chủ tiệm dường như chưa từng bước ra gặp bọn họ.
Được Đại Lão Cố Chấp Cưng Chiều Từ Nhỏ Đến Lớn
- Chapter 89 1 tháng trước
- Chapter 88 1 tháng trước
- Chapter 87 1 tháng trước
Đô Thị , Sủng , Đam Mỹ
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Tình cảm, Ngọt sủng , Song khiết , Hào môn thế gia , Vườn trường , Thanh mai trúc mã ,Song hướng yêu thầm, Niên thượng, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Dưỡng thành, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, 1v1
Văn án:
Tịch Bối sinh ra trong một gia đình bình thường, cha mẹ cậu là chủ một quán ăn vặt nhỏ. Từ hai đến bảy tuổi, cậu luôn ở dưới gầm xe của quán ăn, đối với cậu cha mẹ chính là cả thế giới.Cậu bé bụ bẫm, xinh xắn sống cùng cha mẹ, dù quần áo có hơi cũ nhưng vẫn sạch sẽ, khuôn mặt luôn tươi cười. Ai nhìn cũng khen ngoan ngoãn.
Nhưng rồi, thế giới của cậu sụp đổ. Cha mẹ cậu gặp tai nạn khi đang giao hàng, va chạm với xe của tổng giám đốc công ty Hách Huyên, cả hai đều qua đời. Lửa bốc ngút trời, máu thịt vương vãi, tiếng còi cảnh sát vang vọng. Trong khung cảnh hỗn loạn đó, đích thân tổng giám đốc công ty Hách Huyên đã đến, bên cạnh ông là cậu con trai tám tuổi.
Tần Ý An, với khuôn mặt xinh đẹp nhưng lạnh lùng dường như thờ ơ với tất cả. Nhưng khi nhìn thấy Tịch Bối đang co ro dưới gầm xe của quán ăn, ánh mắt hắn dừng lại, thậm chí còn cất tiếng nói, điều mà hắn hiếm khi làm.
Vị tổng giám đốc đầu tóc rối bời ngơ ngác một lúc, nhìn theo hướng con trai mình ——
Tần Ý An chỉ vào Tịch Bối, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm nghị, nói: “Con muốn cậu ấy.”
----Năm Tần Ý An tám tuổi, hắn “nhặt” được một bảo bối, là đứa trẻ mà ba hắn mang về để xoa dịu dư luận.
Hắn coi Tịch Bối là duy nhất, hết mực cưng chiều cậu trong nhiều năm.
Hắn sẽ lau nước mắt cho Tịch Bối bảy tuổi vào ban đêm, rửa chân cho Tịch Bối mười bảy tuổi ngây ngô, và cũng sẽ trao nhẫn cưới cho Tịch Bối hai mươi bảy tuổi với nụ cười rạng rỡ.
Mọi người đều biết, trong lòng Tần Ý An, chỉ có một Tịch Bối được nâng niu như bảo vật.
Bảo bối duy nhất của hắn.
Kể từ đó, tôi là thế giới của em, em là ánh sáng của tôi.
【Trước tuổi thành niên không yêu đương】
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Tịch Bối, Tần Ý An ┃ Nhân vật phụ: Tiểu ngọt văn, trúc mã trúc mã ┃ Khác: Ngọt sủng, cố chấp công, đáng yêu thụ
Tóm tắt một câu: Nuôi lớn rồi cưới về nhà
Châm ngôn: Trở thành mặt trời nhỏ ấm áp nhất, sẽ có được cuộc sống tốt đẹp nhất
* Điều quan trọng cần nhắc mọi người trước khi đọc:
【Tai nạn do tài xế riêng gây ra, không liên quan đến công ty, không có bất kỳ thù hận nào, xin đừng suy nghĩ nhiều, đây chỉ là giả thiết đơn thuần, nếu không thích xin vui lòng rời đi (o^^o)】
Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống
- Chapter 766 1 tháng trước
- Chapter 765 1 tháng trước
- Chapter 764 1 tháng trước
Huyền Huyễn , Đô Thị , Xuyên Không , Ngôn Tình , Sủng , Nữ Cường , Linh Dị , Điền Văn
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Đô Thị , Nữ Cường
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thư ký của chồng tôi bảo tôi đi cùng cô ta đến câu lạc bộ thương mại để bàn chuyện hợp tác.
Khi ăn tối, cô ta xúi giục đối tác yêu cầu tôi nhảy múa trước mặt mọi người.
Chỉ vì chồng tôi từng nói: “Nghiên Nghiên nhà chúng tôi tốt nghiệp ở học viện múa Bắc Kinh.”
Tôi lạnh mặt từ chối, nhưng lại bị cô thư ký chặn lại:
“Cô chỉ là một bà nội trợ, bảo cô nhảy thì nhảy, làm gì mà bày ra cái vẻ khó chịu đó?”
“Giám đốc Hà nói cô phải giúp tôi ký được hợp đồng này. Nếu không giúp, cẩn thận anh ấy sẽ ly hôn với cô!”
Thấy dáng vẻ vênh váo đó của cô ta, tôi không muốn phí lời thêm nữa. Trước mặt đối tác, tôi gọi thẳng cho Hà Luật Ngôn.
“Nghe thư ký anh nói, anh muốn ly hôn với tôi à?”
[...]
Nhà Của Gia Gia - Nhàn Đắc Vô Liêu Đích Tiên Nữ
- Chapter 24 1 tháng trước
- Chapter 23 1 tháng trước
- Chapter 22 1 tháng trước
Đô Thị , Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Sau 6 năm chia tay, tôi ngồi trong phòng cấp cứu của anh ta.
“Tôi có thai rồi, con là của anh.”
Sắc mặt anh ta tái mét: “Cái gì mà con được 6 năm?”
Bầu không khí lập tức trở nên vô cùng lúng túng.
“Không nhận à?”
“Em nghĩ tôi sẽ đi đổ vỏ chắc?” Anh ta hỏi ngược lại.
Tôi im lặng vài giây: “Được, vậy tôi đi tìm cho nó một người ba khác.”
Chín tháng sau.
Anh ta hung hăng nắm chặt cổ tay bác sĩ phẫu thuật chính: “Anh em, coi như tôi xin anh, rạch đẹp một chút, cô ấy thích đẹp.”
Trùng Sinh: Buông Tay Nam Thần, Tôi Tự Rực Rỡ
- Chapter 13 1 tháng trước
- Chapter 12 1 tháng trước
- Chapter 11 1 tháng trước
Đô Thị , Ngôn Tình , Trọng Sinh , Ngược
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Bạn trai tôi đột nhiên mất trí nhớ, lại đem lòng yêu một cô gái mà trước đây anh ấy rất ghét.
Tôi đau khổ tuyệt vọng, tìm mọi cách gây sự với họ, anh ấy cũng vì người yêu mà trở thành kẻ chủ mưu bắt nạt tôi.
Cuối cùng vào một đêm mưa, tôi bị người do chính tay anh ấy sắp đặt làm nhục.
Trước khi chết, tôi đột nhiên nhìn thấy những dòng bình luận trôi nổi:
【Nữ phụ tội nghiệp quá, cô ấy còn chưa biết nữ chính đã kích hoạt hệ thống.】
【Cô ấy càng có nhiều cảm xúc tiêu cực thì nam chính càng yêu nữ chính, nữ chính còn có thể lấy được nhan sắc và tài sản của cô ấy.】
【Tội nghiệp cái gì chứ, chẳng phải cũng chứng minh nữ phụ ghen tị đến mức nào sao?】
Lúc này tôi mới hiểu ra, thì ra cả đời mình chỉ làm áo cưới cho người khác. Sống lại một đời, khi cô gái kia lại khoe ảnh thân mật của cô ấy và Quý Nghênh Xuyên cho tôi xem. Tôi cầm bút cười nói:
"Vậy chúc hai người dài lâu nhé."
Đời này, tôi phải chăm chỉ học hành, ngày ngày tiến bộ, tự mình đi trên con đường rực rỡ.
Đô Thị , Ngôn Tình , Trọng Sinh
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Kiếp trước, tôi và chồng từ thanh mai trúc mã đã ở bên nhau đến tận lúc đầu bạc răng long.
Điều tiếc nuối duy nhất là chúng tôi không có con.
Mãi đến ngày kỷ niệm 50 năm ngày cưới, tôi vô tình phát hiện cuốn album mà anh ta giấu kín. Bên trong dày đặc những bức ảnh của người con gái anh ta luôn thầm thương trộm nhớ.
Lúc ấy tôi mới bàng hoàng nhận ra: Anh ta không phải không muốn có con, mà là không muốn có con với tôi.
Kiếp này, chúng tôi ngầm hiểu mà giữ khoảng cách, không còn chọn nhau lần nữa.
Anh ta trở thành doanh nhân thành đạt trong ngành xuất nhập khẩu, là niềm ghen tị của bao người. Trong buổi họp lớp cấp ba, anh ta nhìn tôi, cười nhạo:
"Trác Lâm Khê, em đợi anh bao năm cũng vô ích thôi. Hai kiếp rồi, người anh yêu vẫn chỉ có Tân Tân."
Tôi mỉm cười, nắm tay hai đứa trẻ song sinh.
Nụ cười của anh ta cứng đờ lại, sắc mặt tái nhợt, hoàn toàn mất kiểm soát:
"Em đã hứa sẽ mãi mãi là người của anh mà?!"
Đô Thị , Ngôn Tình , Hài Hước , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: Đẳng Đẳng
Tran / Editor: Lattes Team
Beta: Lattes Team
Thể loại: Boss - nhân viên, Công sở, Hiện đại, HE, Hài hước
Độ dài: 6
Giới thiệu
Tôi là trợ lý của trợ lý tổng giám đốc.
Vô tình nhìn thấy cuốn nhật ký màu hồng của tổng giám đốc, tôi không khỏi bật cười.
[ Có rất nhiều loại đàn ông, và hôm nay, mình là loại si tình. ]
[ Trước kỳ nghỉ Tết, hai nữ nhân viên móc tay hứa cùng nhau đi ăn đồ Nhật. Mình không hiểu nổi, tại sao móc tay lại giống treo cổ... ]
Một giọng nam trầm vang lên phía sau tôi:
"Vào lúc ba giờ chiều, trợ lý của tôi đã lén đọc nhật ký của tôi, đúng là thiếu đạo đức."
Nụ Hôn Ngọt Ngào - Ngân Bát
- Chapter 84 1 tháng trước
- Chapter 83 1 tháng trước
- Chapter 82 1 tháng trước
Đô Thị , Ngôn Tình , Sủng
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Giới thiệu: Bối cảnh giả tưởng ở nước ngoài, chênh lệch vóc dáng, nam chính là con lai Á – Âu.
Khi Châu Chi Mai quyến rũ Heveto, cô đã không tính đến hậu quả.
Cô tự cho rằng mình có thể rút lui một cách an toàn nhưng không ngờ Hevito lại là một người đàn ông có tính chiếm hữu cực cao!
Tính cách của Heveto rất cố chấp và kỳ quái, hành sự thì tàn độc. Anh không từ bất cứ thủ đoạn nào để có thể loại bỏ những người anh em của mình để leo lên vị trí cao nhất.
Trong mắt anh, Châu Chi Mai là người phụ nữ nhỏ bé và yếu đuối. Một khi đã ở bên anh, cô chỉ có thể thuộc về một mình anh, dù có c.h.ế.t cũng phải c.hô.n chung với anh.
Ngày Châu Chi Mai rời đi, cô gửi cho Heveto – lúc đó đang đi công tác – một tin nhắn bằng tiếng Trung: “Tất cả còng tay, roi da và nến đều đã bị tôi ném hết vào thùng rác. Bộ đồ mà anh thích nhất cũng đã thành đống giẻ vụn. À đúng rồi, anh cũng không giỏi chuyện đó lắm đâu. 😊”
Sau đó, cô ném chiếc điện thoại có gắn định vị và thiết bị nghe lén vào hiện trường một vụ nổ và biến mất hoàn toàn.
Mọi người đều cho rằng Châu Chi Mai đã chết.
Sau khi về nước, cô chuyển đến sống ở một vùng quê, che giấu danh tính. Hàng ngày cô trồng hoa, trồng rau, nuôi mèo và sống một cuộc đời yên bình.
Cho đến khi, một chiếc xe sang trọng xuất hiện trước cổng sân nhà nhỏ của cô.
Heveto bước xuống xe, khí thế âm trầm từng bước đi về phía Châu Chi Mai: “Em có biết tôi đã vất vả thế nào để tìm được em không?”
Tất cả thông tin về thân phận mà cô từng nói với anh đều là giả.
Chó sói hung ác vs Cáo nhỏ tinh ranh
Bối cảnh nước ngoài, giả tưởng, nhấn mạnh: Giả tưởng, giả tưởng, giả tưởng!
Nam chính là một kẻ đ.i.ên cuồng, đi.ê.n cuồng cực điểm! Đỉnh cao của sự đi.ê.n lo.ạ.n! Nội tâm u tối và nh.a.m h.i.ểm, yêu đến mất lý trí mà không hề tự nhận ra, chi.ế.m h.ữ.u cực độ.
*Nam chính trong truyện này chỉ p.h.át đ.i.ê.n và tự làm t.ổ.n th.ư.ơng bản thân, không bao giờ làm hại đến nữ chính.
Rời Bến - Sơn Từ
- Chapter 97 1 tháng trước
- Chapter 96 1 tháng trước
- Chapter 95 1 tháng trước
Đô Thị , Ngôn Tình , Sủng , Phương Tây
1
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Phương Tây, Thị giác nữ chủ
Văn Án:
Rạng sáng sáu giờ
Lương Uyển đến Na Uy – nơi không một ai biết cô. Ban đầu cô chỉ định “mượn” chút gene Bắc Âu. Nhưng vào đêm cô đang tìm kiếm đối tượng tại quán bar, một người đàn ông châu Á điển trai bất ngờ lọt vào tầm mắt cô.
Men rượu giúp người ta thêm can đảm, Lương Uyển bước đến trước mặt anh ta.
“Xin hỏi, anh có bạn gái chưa?”
Anh ta hơi mất kiên nhẫn, đáp: “Chưa.”
“Anh có bệnh tật gì hay tiền sử bệnh di truyền trong gia đình không?”
Anh ta ngừng lại vài giây, ngẩng đầu lên nhìn cô: “Cũng không.”
“Anh không phải là người Trung Quốc đúng không?”
Anh ta cười nhạt, hỏi ngược lại: “Trông giống sao?”
Anh ta nói mình sống lâu dài ở Đức. Lương Uyển liền đánh cược sau này họ sẽ không bao giờ gặp lại.
Trong vòng hai tuần, cô tận dụng triệt để. Đến ngày về nước, cô để lại toàn bộ số tiền mặt còn lại cho anh ta và lặng lẽ rời đi.
*
Trở lại Bắc Kinh, Lương Uyển tiếp tục cuộc sống bận rộn, thỉnh thoảng nhớ lại đoạn ký ức như một giấc mộng.
Cô chưa từng nghĩ rằng mình sẽ lại gặp gương mặt đó một lần nữa.
Chu Lịch đứng bên cửa sổ, nhìn cô bằng ánh mắt nửa cười nửa không: “Cô Lương, 1000 Krone… có vẻ quá rẻ thì phải?”
“Tôi… tôi có thể trả thêm tiền.”
Bỗng nhiên cô nhớ ra trong mười ngày ở bên Chu Lịch, anh đã từng nói anh chưa bao giờ tha thứ cho sự lừa dối.
Tag: Hào môn thế gia | Tình yêu duy nhất | Định mệnh gặp gỡ | Tinh anh ngành nghề
Tóm tắt: “Ngủ trước yêu sau, chọc xong chạy mất.”
Tư tưởng cốt lõi: Sống vì chính mình.
Lời Hồi Đáp Của Keanu Reeves - Thanh Minh Cốc Vũ
- Chapter 79 1 tháng trước
- Chapter 78 1 tháng trước
- Chapter 77 1 tháng trước
Đô Thị , Đam Mỹ , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
⤷Tên truyện: Lời hồi đáp của Keanu Reeves
⤷Tác giả: Thanh Minh Cốc Vũ
⤷Tag: namxnam, hiện đại, original, bối cảnh Hồng Kông, thụ yêu thầm thành thật, chậm nhiệt, 1v1, HE
⤷Gõ: Hạ Thư Thính Vũ, Lam tinh sao xanh
⤷Độ dài: 73 chương + 6 ngoại truyện
⤷Thông tin khác:
× trường bội: 奇洛李维斯回信
× weibo: 清明谷雨子
× tên tiếng anh: Letter from Keanu Reeves/ Reply to Keats
⋮⋮ Dẫn truyện ⋮⋮
Công bề ngoài tưởng là anh đại, nhưng thực chất lại là kiểu kiêu ngạo, trầm lặng đầy quyến rũ.
X
Thụ nhìn qua có vẻ khéo léo, hiểu chuyện, nhưng bên trong lại dịu dàng pha chút điên điên.
Trần Vãn là người tinh tế, khéo léo trong việc đối nhân xử thế, làm việc chu toàn, nhờ vậy mà có thể trà trộn vào trong nhóm thái tử đảng [1]. Ở đâu có cậu, nơi đó ngay cả độ ẩm trong không khí cũng vừa vặn dễ chịu.
Nhưng cậu làm tất cả những điều này không phải để được Triệu Thanh Các chú ý hay yêu thích. Cậu không cầu danh, chẳng màng công lao, thậm chí chẳng cần đối phương biết đến sự tồn tại của mình. Chỉ cần có thể đứng chung một vòng tròn, từ xa nhìn một hai lần đã là đủ.
Bạn thân tức giận mắng cậu: "Cậu làm vậy rốt cuộc vì điều gì?"
"Không vì gì cả." Trần Vãn cười nhạt, ôm chặt một tín điều thầm mến kiên định không thể phá vỡ, "Nếu nhất định phải nói, thì coi như là vì có tôi ở đó, anh ấy có thể vui vẻ thoải mái hơn một chút."
Triệu Thanh Các là con cưng của trời, thân phận tôn quý. Trần Vãn tự biết rõ vị trí của mình, chưa từng ôm mộng tưởng với một điều hoàn toàn xa vời, cũng tự cho rằng bản thân giấu kín lòng mình không một kẽ hở.
Trong buổi đấu giá, cậu chỉ lặng lẽ đứng trong đám đông, đi theo người khác cung kính chào hỏi.
Nhặt được đồ của đối phương, cậu cũng chỉ lặng lẽ nhờ bạn bè chuyển lại.
Khi có người muốn dựa vào mình để tạo mối quan hệ, cậu chỉ mỉm cười xin lỗi, nói rằng đối phương căn bản không quen biết mình.
Cậu luôn nghĩ mọi chuyện chỉ có thế.
Cho đến khi trên du thuyền, người kia ngậm điếu thuốc, ánh mắt sâu thẳm chậm rãi nhìn cậu rồi nói: "Trần Vãn, tôi không mang bật lửa."
.
Bề ngoài là thụ theo đuổi công, nhưng thực chất, chính công mới lặng lẽ dắt mũi thụ theo đuổi mình.
Người trưởng thành đưa đẩy, dây dưa, thử thách lẫn nhau, dòng nước ngầm cuộn chảy dưới vẻ ngoài bình thản.
Công và thụ cộng lại có đến tám trăm mưu lược.
CP: Thái tử gia (Triệu Thanh Các) X Con riêng (Trần Vãn).
Truyện cùng series: Núi Tiểu Đàm không có đài thiên văn.
⋮⋮ ─────⧫⋄∙⋆∗───── ⋮⋮
[1] Thái tử Đảng (chữ Hán: 太子黨) là một danh xưng không chính thức mang ý nghĩa châm biếm, dùng để chỉ tầng lớp con cháu của các quan chức cao cấp nổi bật và có ảnh hưởng ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Bằng một cách không chính thức, tầng lớp này thường được hưởng nhiều đặc ân của nhà nước. (Nguồn: wikipedia)
⤷ Tác giả không nói rõ công hơn tuổi hay bằng tuổi thụ, mình mạnh dạn đoán là bằng tuổi, nhưng về cách xưng hô sẽ coi như hơn tuổi tại mình thích thế, ai không thích có thể stop tại đây.
⤷ Ý nghĩa tên truyện: tác giả Thanh Minh Cốc Vũ lấy tên bài hát 《Lời Hồi Đáp Của Keanu Reeves》 của ca sĩ Fiona Sit (Tiết Khải Kỳ) làm tên truyện. Nội dung bài hát kể về một cô gái viết thư cho tài tử điện ảnh Keanu Reeves mỗi ngày trong suốt 10 năm, mỗi lá thư chứa đựng 600 lần câu “em yêu anh”, hy vọng rằng cuối cùng sẽ nhận được hồi âm từ ông, nhưng suốt 10 năm, ông vẫn không đáp lại. Bài hát là bản nhạc của tình yêu đơn phương kéo dài, ảo vọng và sự chờ đợi không hồi kết. Tên truyện còn mang một tầng ý nghĩa khác: những điều tưởng như xa vời, khó với tới, chỉ cần luôn cố gắng nỗ lực thì ông trời sẽ không phụ lòng người, công sức bỏ ra sẽ không uổng phí. Đó có thể là tình yêu, tình thân, cũng có thể là học vấn, sự nghiệp, lý tưởng… rồi cũng sẽ có ngày được đáp lại, nếu bạn đủ nỗ lực và kiên trì. (Nguồn giải thích từ bạn Bin Bin)
Bác Mệnh Tư Thời - Tuyết Dần
- Chapter 104 1 tháng trước
- Chapter 103 1 tháng trước
- Chapter 102 1 tháng trước
Khoa Huyễn , Đô Thị , Trinh Thám , Dị Năng , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tên truyện: Bác Mệnh Tư Thời
Tác giả: Tuyết Dần
Editor: Edelweiss
Thể loại: Khoa học viễn tưởng, huyền nghi, trinh thám, dị năng, hiện đại, hư cấu, góc nhìn nữ chính
Số chương: 103 chương + 1 ngoại truyện
Giới thiệu vắn tắt
Dù thời không bị đảo ngược như thế nào, hay ranh giới thời gian thay đổi ra sao, cảnh sát Đổng vĩnh viễn cũng không quên ngày đó.
Túi đựng thi thể được kéo ra từ bên trong, thi thể tự mình ngồi dậy:
“Hôm nay là ngày mấy, tháng mấy, năm mấy, hiện tại là mấy giờ?”
— Đây là câu đầu tiên Lư Linh Vận nói với anh, cũng là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.
…
“Trên đời này thật sự có thần ư?”
“Có chứ. Bọn họ là một nền văn minh cao hơn chúng ta, hoặc nói cách khác, thần chính là nhân loại trong tương lai.”
***
Vai chính: Lư Linh Vận | Vai phụ: Đổng Thạc.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Nắm giữ bốn phương, kiểm soát quá khứ và tương lai.
Lập ý: Thời gian khống chế số phận, bạn khống chế thời gian.
Giai đoạn đầu là huyền nghi, giai đoạn sau là khoa học viễn tưởng.
Giải thích tên truyện
“Bác mệnh (搏命)” có nghĩa là chiến đấu với tất cả những gì mà một người có, “Tư (司)” trong “tư mệnh”, “Thời (时)” trong “thời gian”.
Gặp Được Nam Sơn – Mộng Lý Trường
- Chapter 82 1 tháng trước
- Chapter 81 1 tháng trước
- Chapter 80 1 tháng trước
Đô Thị , Đam Mỹ
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, đổi công, cường cường, HE, bối cảnh nghề nghiệp, niên thượng, không hẳn là sảng văn.
Giới thiệu
Tám năm quen biết Du Khâm, hai năm bên nhau, lấy danh nghĩa bạn bè, hành xử như người yêu.
Tô Nam không quan tâm, chuyện đôi bên tình nguyện, anh xem như mình được lợi.
Cho đến khi Tô Nam không muốn được lợi nữa, Du Khâm lại sẵn lòng cho anh. Mối quan hệ yêu đương, danh phận bạn trai, tất cả đều có thể cho.
Nhưng Tô Nam thực sự không muốn nữa.
Đêm đó ngoài khách sạn mưa rơi rả rích, anh một mình bước vào cơn mưa, tình cờ gặp người thừa kế của tập đoàn xa xỉ hàng đầu – Hoắc Văn Thanh.
Người đàn ông ăn mặc sang trọng, phong thái nhã nhặn, khác xa anh một trời một vực. Điều quan trọng hơn là không lâu trước đây, hắn đã bỏ ra mười triệu tệ để mua tác phẩm của anh.
Chỉ một cái nhìn hờ hững, Hoắc Văn Thanh nghiêng chiếc ô đen trong tay, tốt bụng che cho anh khỏi mưa gió, hỏi anh: “Có muốn đi cùng tôi không?”
Tô Nam nhìn hắn vài giây, móc điếu thuốc từ trong túi ra châm lửa: “Là đi cùng anh, hay là ngủ cùng anh?”
—
“Tình yêu không phải là một chiều, mà là đôi bên cùng nhau, cả hai đều nỗ lực.”
—
Hoắc Văn Thanh x Tô Nam
Quý công tử con nhà quyền thế x Nhà thiết kế trang sức
Lưu ý của tác giả:
– Công và thụ đều không phải lần đầu.
– Sau khi xác định tình cảm, cả hai chỉ có nhau, công hơn thụ 6 tuổi.
– Có chi tiết về người yêu cũ của công xuất hiện sau này.
(Tác giả sẽ có thêm những lưu ý xen kẽ trong truyện)
Lưu ý của editor:
– Tác giả có cho nhân vật trong truyện gọi công là “Công chúa”.
– Tính cách của nhân vật chính không hoàn hảo, đôi lúc gây khó chịu cho người đọc.
– Có chi tiết thụ mặc váy.
Thể loại
- Truyen tranh