Truyện thể loại Tất cả
Tiền Mua Mạng Của Cá - Mẫu Đơn Đỏ
- Chapter 11 1 tháng trước
- Chapter 10 1 tháng trước
- Chapter 9 1 tháng trước
Đô Thị , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: Mẫu Đơn Đỏ
Thể loại: Vả Mặt, Hiện Đại
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Tôi cùng chồng đi câu cá, cá cắn câu rồi, trên mình nó lại đeo một chiếc vòng vàng lớn rất chặt.
Tôi bèn nói với anh ấy: "Vì con cá này đã đưa tiền chuộc mạng, vậy thì thả nó đi, nếu không e rằng sẽ gặp tai ương."
Anh ngoài mặt thì đồng ý.
Quay đầu lại liền đăng lên vòng bạn bè chế giễu tôi mê tín dị đoan.
Xuyên Sách Ta Trở Thành Chính Thất Đanh Đá Của Phản Diện
- Chapter 836 1 tháng trước
- Chapter 835 1 tháng trước
- Chapter 834 1 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại , Sủng , Hài Hước , Xuyên Nhanh
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thế tử gia Chu Cảnh Sâm của Cảnh Vương phủ kinh tài tuyệt diễm, là thiếu niên anh tài, có tướng minh quân. Được Hoàng đế đương triều đặc biệt khâm điểm là một trong những người được chọn cho vị trí đế vương Vấn Đỉnh, lại bởi vì phụ thân mưu phản, cả nhà đều bị lưu đày tới Tây Bắc.
Ba ngàn dặm lưu đày, ba nam bốn nữ của Cảnh Vương phủ người chết người tàn, khi đến Tây Bắc thì cũng chỉ còn lại một quả phụ và một cháu gái.
Vì để kéo dài hương khói, quả phụ dốc hết túi tiền để cưới cho hắn một nàng vợ.
Cũng chính là Diệp Gia của nhà họ Diệp ở thôn Thập Lý Tám, từng đọc sách cũng biết chữ, nhưng làm người thích bắt nạt kẻ yếu, ham ăn lười làm, thô tục nông cạn, cũng chỉ có một gương mặt có thể hù chết người.
Nếu Diệp Gia nhớ không lầm, ngày thứ ba sau khi Cảnh Vương phi chết, mụ la sát này cũng bị Chu Cảnh Sâm cho một tờ hưu thư(*) đuổi ra khỏi nhà. Vừa trở lại nhà mẹ đẻ được một ngày thì bị người cha tham tài của nàng ta bán vào nhà đất hạ đẳng, chưa tới một năm đã bị khách làng chơi đánh chết.
(*) Hưu thư: thư bỏ vợ/ chồng.
Diệp Gia: “…” Được rồi, cứ lăn lộn trước đã.
Sinh viên đứng đầu khoa của ngành kỹ thuật kỹ thuật, đầu tiên là phải chỉnh sửa lại nóc nhà dột nát đã.
Đời trước Chu Cảnh Sâm giết hết kẻ thù, tàn sát sạch sẽ hoàng thất, mối thù lớn cũng đã báo, lại cô đơn cả một đời, cô độc một mình.
Vào năm ba mươi tám tuổi thì dầu hết đèn tắt, bệnh chết ở trên long sàn.
Khi tỉnh lại mở mắt ra lại trở về năm mười chín tuổi, mẫu thân vẫn còn khỏe mạnh, cháu gái cũng chưa yêu. Nữ nhân nông thôn chỉ vì trọn chữ hiếu mà cưới vào cửa đời trước cũng đang cầm một cây gậy đứng ở cửa như hổ rình mồi.
Thế tử gia: “…”
Ét o ét, đây là truyện ngọt, HE, hài nha bà conn.
Sau Khi Xuyên Không Nuôi Con Làm Giàu
- Chapter 46 1 tháng trước
- Chapter 45 1 tháng trước
- Chapter 44 1 tháng trước
Xuyên Không , Ngôn Tình , Cổ Đại , Nữ Cường , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Giới thiệu truyện:
Hàn Vũ Đồng vừa tỉnh lại sau khi xuyên không, mở mắt ra liền phát hiện mình đã sinh con!
Điều khiến nàng tức giận hơn nữa là, cha ruột của đứa bé này không rõ là ai!
Nàng giận đến mức nắm lấy một nắm rơm, hét lớn: “Rốt cuộc là ai đã làm chuyện này?”
Tiểu muội bên cạnh run rẩy nhắc nhở: “Tỷ, chuyện này phải hỏi chính tỷ chứ!”
Hàn Vũ Đồng: Ta làm sao mà biết được?
Thôi được rồi, nếu không rõ cha ruột của đứa bé là ai, thì trước tiên tìm cho nó một người cha hợp pháp đã.
Sau đó thì nuôi con, nếu một ngày nào đó biết được sự thật, nhất định sẽ cho cái tên không có trách nhiệm kia một bài học nhớ đời!!
Nhưng mà… nhà mới hay nhà cũ đều nghèo rớt mồng tơi, ăn bữa hôm nay còn phải lo cho bữa ngày mai.
Hàn Vũ Đồng: Được rồi, phải bắt tay vào làm thôi! Thoát nghèo làm giàu, dù không có nam nhân cũng tự làm được!
P/S: Cuộc sống hằng ngày khi xuyên không về cổ đại và nuôi con, tuy là hư cấu nhưng mang nhiều hiện thực, không cần phải kiểm chứng.
Tag: Sinh con, Xuyên không, Ẩm thực, Trưởng thành, Nghịch cảnh, Lập nghiệp
Ý tưởng: Con đường nào cũng phải do người tự cắn răng vượt qua.
Một Ngụm Sữa Bò Quên Con – Yểu Yểu Nhất Ngôn
- Chapter 72 1 tháng trước
- Chapter 71 1 tháng trước
- Chapter 70 1 tháng trước
Đô Thị , Sủng , Đam Mỹ
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Giới thiệu:
Tên khác "Di chứng sau tình yêu sâu sắc"
Tag: sinh con, ABO, bé con dễ thương, mất trí nhớ
Nhân vật chính: Chung Tức, Hoắc Tư Thừa, Vai phụ: Hoắc Tiểu Bão.
Tóm tắt giản lược: Sau khi mất trí nhớ alpha chiều vợ, cuồng vợ.
Hoắc Tư Thừa, con trai Thống đốc Liên Minh, do vô tình bị thương, ảnh hưởng đến trí nhớ mà quên mất vợ con. Là một alpha cấp cao nhất.
Chung Tức, bạn đời của Hoắc Tư Thừa lại là một beta xuất thân từ một gia đình bình thường.
Họ gặp nhau tại Học viện Quân sự Liên Minh, bất chấp sự phản đối của gia đình, kết hôn và sinh con. Đây là một cuộc hôn nhân khiến nhiều người oán thán nhất trong đống tin đồn ở Liên Minh.
Ba mẹ nhà họ Hoắc muốn nhân cơ hội này mà chia rẽ hai người nên cố tình lừa Hoắc Tư Thừa, nói rằng ban đầu chính Chung Tức đã lên kế hoạch dụ dỗ anh để trèo cao.
Hoắc Tư Thừa nghe vậy tức giận vô cùng, nhưng mỗi lần muốn thốt ra lời tàn nhẫn, nhìn vào ánh mắt bình tĩnh và quật cường của Chung Tức, hắn đều sẽ nuốt lại.
Bé con còn chưa biết ba đã quên mình, nên vui vẻ trèo vào lòng Hoắc Tư Thừa. Hoắc Tư Thừa đẩy nó ra, lạnh lùng nhìn Chung Tức: “Cậu còn độc ác hơn những gì họ nói, vậy mà lợi dụng cả một đứa trẻ.”
Chung Tức rũ mắt xuống, không nói gì, có lẽ Hoắc Tư Thừa đã quên mất năm ấy là ai bày mưu tính kế, bám riết không buông để theo đuổi ai.
2.
Tin tức thống đốc tương lai sắp ly hôn truyền ra, rất nhiều Omega giàu có háo hức muốn chen chân vào.
Tại buổi tiệc, Chung Tức bế con đứng ở góc tầng hai.
Hoắc Tư Thừa ngày càng mệt mỏi nâng lên hạ xuống ly rượu, vừa ngẩng đầu lên thì thấy góc nghiêng thanh tú của Chung Tức, tim hắn bỗng đập mạnh một hồi, như bị ma quỷ sai khiến, hắn bỏ lại mọi người mà bước lên lầu.
Chung Tức đã dỗ bé con ngủ say, nhìn cậu ôm đứa bé quá đỗi dịu dàng, Hoắc Tư Thừa khẽ di chuyển.
Anh vừa bước tới, Chung Tức quay đầu lại nhìn anh nói: “Tôi sẽ rời đi, tôi sẽ đưa đứa bé đến một nơi thật xa, sẽ không làm phiền anh nữa.”
Chú ý: Chỉ có sự chân thành mới có thể đổi lấy tình yêu.
Bạn Học Alpha Của Tôi - Xuyên Dữ Sơn
- Chapter 42 1 tháng trước
- Chapter 41 1 tháng trước
- Chapter 40 1 tháng trước
Đô Thị , Sủng , Đam Mỹ
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, đô thị tình duyên, yêu thầm, ngọt sủng, tình cảm, chủ thụ, ABO, 1v1, HE
Phó giáo sư chuyên ngành văn học công (Quý Thời Dữ) x Ca sĩ, diễn viên nổi tiếng thụ (Tất Vọng)
Anh tuấn, lạnh nhạt, không có ý định kết hôn công x Xinh đẹp, yêu thầm công thụ
Tóm tắt nội dung:
Tất Vọng tình cờ gặp lại bạn học cũ trong lúc đang ở thời điểm khó khăn của cuộc đời. Bạn học cũ không chỉ lịch lãm, sự nghiệp thành đạt mà còn mới chuyển đến sống ngay bên cạnh cậu.
Những điều tưởng chừng chỉ là mơ ước bấy lâu nay của Tất Vọng bỗng trở thành sự thật. Nhưng chưa kịp vui mừng, cậu phát hiện bạn học cũ đã đeo nhẫn, có vẻ như đã kết hôn.
Cậu tự nhắc nhở bản thân phải thu lại cảm xúc, không vượt qua ranh giới.
Thế nhưng, người đàn ông ấy lại nhiều lần bước qua giới hạn của một người hàng xóm.
Mời cậu ăn cơm, giữ cậu lại suốt đêm trong kỳ động dục, cùng nhau ăn khuya nửa đêm, tặng cậu chocolate vào ngày Lễ tình nhân, tìm thầy giáo cho cậu... thậm chí còn nói rằng sẽ theo đuổi cậu.
Tất Vọng dần không thể hiểu nổi hành động của người đàn ông này.
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
- Chapter 70 1 tháng trước
- Chapter 69 1 tháng trước
- Chapter 68 1 tháng trước
Huyền Huyễn , Ngôn Tình , Cổ Đại , Trọng Sinh , Ngược
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Lục Trầm Chu vì bị tính kế mà phải kết hôn với một phụ nữ mà hắn cho là vừa tham lam vừa thiển cận. Thế nên, hắn đối với phu nhân vừa khinh vừa ghét có thừa. Sau khi hòa ly với nàng ta, Lục Trầm Chu bất hạnh gặp tai nạn. Lúc tỉnh dậy, Lục Trầm Chu nhận ra bản thân đã “sống lại” vào trước lúc bị tính kế kia. Lục Trầm Chu mừng rỡ, tìm cách thoát khỏi cuộc hôn nhân mà hắn chán ghét đến cực điểm trong “kiếp trước”.
Thế nhưng sau đó, Lục Trầm Chu phát hiện ra, người phụ nữ đã từng là phu nhân của hắn lại không hề tham lam và thiển cận một chút nào. Thậm chí nàng còn rất thông minh và đầy tình yêu thương dành cho phu quân.
Vấn đề là, trong “kiếp này”, phu quân của nàng đã không phải là Lục Trầm Chu nữa rồi.
Lưu ý: Truyện gương vỡ không lành.
Nuôi Chó - Minh Loan
- Chapter 98 1 tháng trước
- Chapter 97 1 tháng trước
- Chapter 96 1 tháng trước
Đô Thị , Ngôn Tình , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
NUÔI CHÓ
Tác giả: Minh Loan
Dịch: Thư Ngố
Số chương: 98 chương
Thể loại: Hiện đại, u ám, chữa lành, tình chị em, mỹ thực, HE
***
***
Văn án:
Ngày 15 tháng 6 dương lịch là ngày Hạng Gia dự định sẽ chết.
Hôm nay là ngày mùng 8 tháng Chạp âm lịch, còn chưa đầy nửa năm nữa.
Cô đã tiết kiệm đủ tiền để trang trải cuộc sống trong khoảng thời gian này. Đã lâu lắm rồi cô mới cảm thấy vui vẻ như vậy, trên đường về nhà sau ca làm đêm, cô đã "vung tay quá trán" mua một phần xôi nếp hạt sen.
Vừa ăn được hai miếng, bước vào hành lang cũ kỹ của khu chung cư, một con dao găm đã kề vào cổ. Người đàn ông phía sau cao gầy, toàn thân toát lên vẻ liều lĩnh của một kẻ gian ác. Hắn rất hoảng loạn, tay run lên, cứa một đường trên cổ cô.
"Dám lên tiếng, tôi sẽ giết cô." Người đàn ông nắm chặt cánh tay cô, giọng khàn khàn.
Hạng Gia nghĩ: Còn có chuyện tốt thế này sao?
Người đàn ông lại nói: "Tôi sắp chết đói rồi, cho xin miếng cơm." Đôi mắt như sói, nhìn chằm chằm vào cái bát giấy vẫn còn đang bốc khói.
Hạng Gia x Trình Tấn Sơn, nữ lớn tuổi chán đời x chàng trai cục mịch như chó hoang luôn đói nhưng không bao giờ no.
Tag: Ẩm thực đô thị, bức tranh cuộc sống bình dị. Nữ chính xinh đẹp, u buồn và bất hạnh (không còn trong trắng), nam chính ít học, nhỏ tuổi hơn, hai người cứu rỗi lẫn nhau, 1V1, HE.
Lưu ý: Có tình tiết bách hợp giữa các nhân vật phụ, không thích xin đừng đọc.
Chờ Mùa Xuân Đến - Thất Nguyệt Lệ
- Chapter 22 1 tháng trước
- Chapter 21 1 tháng trước
- Chapter 20 1 tháng trước
Cổ Đại , Cung Đấu , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: Thất Nguyệt Lệ
Thể loại: Cổ Đại, SE, Trả Thù, Cung Đấu, Chữa Lành
Team dịch: Hồng Trần Vô Định
Giới thiệu
“Tướng quân xuất chinh trở về rồi, lại còn mang theo một nữ nhân đang mang thai.”
Sơn Nại vừa nói, vừa len lén nhìn thần sắc của ta.
Ta đưa tay khều mấy cục than trong lò, rõ ràng mới đến tháng mười, không biết cớ gì trong phòng lại lạnh đến thế?
Ánh mắt lướt qua, thấy gương mặt đỏ bừng cùng những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Sơn Nại, lúc ấy ta mới hiểu ra.
Không phải trong phòng lạnh, mà là ta sợ lạnh.
Ta dứt khoát thu tay lại, giấu vào ống tay áo, lòng bàn tay dần dần ấm lên.
Nhìn vẻ mặt cẩn trọng chờ ý kiến của Sơn Nại, ta khẽ mỉm cười nhạt.
“Nếu đã vậy, thì đuổi cô nương mà ta chuẩn bị cho hắn trước đây đi.”
Sơn Nại hơi khựng lại, cuối cùng cũng không nói gì mà lui ra.
Nàng đã theo ta mười năm, tự nhiên hiểu rõ tâm ý của ta.
Nói ra thì ta và Tàng Viễn đã thành thân mười năm, cuối cùng hắn cũng sắp có cuộc sống của riêng mình rồi.
Ánh sáng ngày càng ngắn lại, vừa qua giờ Thân, trời đã nhá nhem tối.
Ta vội vàng ăn xong bữa tối qua loa, chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi, tiện thể dặn Sơn Nại đi khóa cửa.
Nàng mãi không động đậy, ánh mắt cứ thỉnh thoảng nhìn ra cửa.
Ta biết nàng đang chờ ai.
“Khóa đi, hôm nay hắn sẽ không tới đâu.”
Câu này dường như là nói với Sơn Nại, cũng như nói với chính ta.
Nói xong, ta thổi tắt nến, chui vào ổ chăn, vậy mà dù đắp một lớp chăn thật dày, ta vẫn run cầm cập.
Có lẽ không phải vì lạnh, mà vì đau – cơn đau từ trong xương tủy, dẫu đã bao năm vẫn không quen được.
Trong cơn mơ màng, xung quanh bỗng trở nên ấm áp, theo đó là một mùi hương quen thuộc.
Nói cũng kỳ lạ, rõ ràng y phục của chúng ta đều do gia nhân trong phủ giặt, nhưng chỉ trên người hắn lại luôn có hương nắng, ngửi vào khiến người ta thấy ấm áp.
Ta lờ mờ mở mắt, quả nhiên trong chăn có thêm một người.
Hắn như mọi lần, nằm ngay bên cạnh ta, ấm hơn cả lò lửa lớn.
“Ngươi làm sao vào đây được?”
Trong phòng yên lặng hồi lâu, không ai lên tiếng.
Ta nhìn đường nét gương mặt Tàng Viễn trong bóng tối, mấy tháng không gặp, hắn dường như gầy đi một chút.
Chắc là cảm nhận được ánh mắt của ta, Tàng Viễn cuối cùng cũng mở miệng:
“Leo cửa sổ.”
Câu trả lời bất ngờ suýt nữa khiến ta bật cười, nhưng cơn đau âm ỉ nơi lồng ngực khiến ta nhịn lại, chỉ nhẹ ho vài tiếng, lấy cớ để hỏi tiếp:
“Ngươi không đi bồi nàng ấy sao?”
“Nàng ấy ngủ rồi.”
Tàng Viễn vẫn như cũ, ít lời, hỏi một đáp một, ta không hỏi thì hắn cũng không nói.
Bị hắn làm cho mất cả buồn ngủ, thêm vào đó cơn đau trên người cũng giảm bớt, hiếm khi ta lại có hứng nói nhiều:
“Nàng ấy tên gì?”
Ánh mắt sắc bén của Tàng Viễn như kim nhọn rơi trên mặt ta, dù trong bóng tối, ta vẫn cảm thấy chột dạ, vô thức thu người vào sâu trong giường.
Cuối cùng, Tàng Viễn cũng đáp lời:
“Nhiễm Tuyết Linh.”
Ta lấy can đảm hỏi tiếp:
“Đứa nhỏ được mấy tháng rồi?”
“Bốn tháng.”
Ta đếm nhẩm trên tay, Tàng Viễn xuất chinh ba tháng, nghĩa là đã quen biết nàng trước khi xuất chinh.
Không ngờ ta lại chậm hiểu đến thế, trước đó còn bày mưu tính kế giới thiệu cô nương khác cho hắn, chẳng trách hắn chẳng bao giờ tỏ ra dễ chịu với ta.
Dẫu chưa từng gặp Nhiễm Tuyết Linh, nhưng nghe nói nữ nhân mang thai thường hay thay đổi thất thường, tính khí kỳ quặc.
Nếu nàng biết Tàng Viễn tối nay ngủ ở chỗ ta, e rằng sẽ nổi trận lôi đình.
Đây lại là đứa con đầu tiên của Tàng Viễn, nếu xảy ra điều gì không hay...
Những gì ta nợ hắn đã đủ nhiều, kiếp này trả không hết, không thể để chồng chất thêm nữa.
Nghĩ kỹ rồi, ta lại mở lời:
“Ngươi đừng tới đây nữa.”
Tàng Viễn không đáp, nhắm mắt như đã ngủ, nhưng ta biết hắn còn thức.
“Thân thể ta đã khá hơn nhiều, bao năm qua ngươi đối với ta cũng đủ tốt rồi.” Ta suy nghĩ rồi nói tiếp:
“Nếu Gia Trụ nơi suối vàng có linh thiêng, huynh ấy cũng sẽ cảm tạ ngươi.”
Tàng Viễn cuối cùng không giả vờ nữa, hắn dứt khoát rời giường, mở cửa, bước ra ngoài.
Hắn nói:
“Được.”
Hành động của hắn khiến chỗ ấm áp vừa có trong ổ chăn lại lạnh lẽo như cũ.
Ta kéo chặt chăn, lắng nghe tiếng bước chân hắn mỗi lúc một xa, mở cửa, đi ra, rồi đóng cửa.
Gia Trụ là biểu ca của ta, cũng từng là Tam hoàng tử – Vạn Kỳ Gia Trụ.
Mười năm trước, hắn mưu phản, bị tru di, cả gia tộc Thư thị chỉ còn lại ta một người sống sót.
Có lẽ vì nhắc đến cái tên đã lâu không xuất hiện này, trong giấc mơ, ta lại mơ thấy những chuyện đã qua từ lâu.
Khi Lưu Luyến Dần Trở Thành Chấp Niệm
- Chapter 25 1 tháng trước
- Chapter 24 1 tháng trước
- Chapter 23 1 tháng trước
Đô Thị , Ngôn Tình , Ngược , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: 发发
Thể loại: Ngôn Tình, HE, Hiện Đại, Ngược, Ngược Luyến Tàn Tâm, Gia Đình
Team dịch: Cá Mặn Rất Mặn
Giới thiệu
“Diệp Lê, coi như bố mẹ cầu xin con, hãy để Tự Bạch đi xem thử đi, mạng người là quan trọng nhất mà!”
Diệp Lê chưa bao giờ nghĩ rằng, vào chính ngày cưới của mình, bố mẹ ruột lại khóc lóc van nài cô, muốn cô cho vị hôn phu của mình đi gặp một người phụ nữ khác.
Trong phòng phục trang, Diệp Lê khoác trên mình bộ váy cưới, thân người run rẩy nhìn về phía Bùi Tự Bạch.
Quen nhau đã hơn mười năm, làm sao cô không nhận ra sự do dự trong ánh mắt anh ta?
Bên ngoài sảnh tiệc, giọng của người dẫn chương trình liên tục vang lên, mời chú rể ra ngoài.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Bùi Tự Bạch nắm chặt điện thoại trong tay, những khớp ngón tay thon dài đã sớm trắng bệch.
Cuối cùng, anh ta ngước mắt lên, trong ánh mắt mang theo sự áy náy, nhìn về phía Diệp Lê:
“Nếu Đào Tư thật sự nhảy lầu, chúng ta sẽ áy náy cả đời. Diệp Lê, đám cưới này tạm hoãn, sau này, anh sẽ bù cho em một lễ cưới hoàn chỉnh.”
Và rồi anh ta đã đưa ra lựa chọn.
Vì Đào Tư, anh ta đã bỏ rơi cô.
Người Con Gái Áo Trắng Trên Quán Bar
- Chapter 83 1 tháng trước
- Chapter 82 1 tháng trước
- Chapter 81 1 tháng trước
Ngôn Tình , Truyện Teen , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Liệu tình yêu có tồn tại trong chốn ăn chơi, xõa mình trong những điệu nhạc chát chúa to đến nhức óc, nơi mà người ta đến chỉ để tìm những cuộc vui qua đêm rồi lại như chưa từng quen biết nhau?
Cùng theo dõi câu chuyện tình yêu đầy màu sắc và xúc cảm qua lời kể của kin_3689, một thành viên tại diễn đàn vozforums.
Thị Vệ Của Ta Là Thiếu Niên Tướng Quân
- Chapter 31 1 tháng trước
- Chapter 30 1 tháng trước
- Chapter 29 1 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại , Sủng , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Văn án:
Thiếu niên tướng quân y phục tươi sáng, cưỡi ngựa phi nhanh, bị phụ hoàng ban cho ta làm thị vệ.
Trong lòng hắn không phục, ta luôn biết điều đó. Vậy nên, ta luôn nghĩ sẽ có một ngày, ta thả hắn về chiến trường.
Nào ngờ ngày phụ hoàng ban hôn, tứ hôn phò mã cho ta, hắn lại quỳ gối trước cửa cung, không chịu đứng dậy.
"Mạt tướng nguyện dùng tám ngàn dặm gió cát trăng sáng, năm mươi năm gấm vóc tiền đồ,"
"Đổi lấy sự coi trọng của công chúa."
Độc Sư Vân Cẩm - Cô Đông
- Chapter 19 1 tháng trước
- Chapter 18 1 tháng trước
- Chapter 17 1 tháng trước
Ngôn Tình , Cổ Đại , Nữ Cường , Cung Đấu , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: 咕咚
Dịch giả: Lộc Phát Phát
Thể loại: Báo thù, Cổ đại, Cung Đấu, Cung đình hầu tước, Ngôn Tình, Nữ Cường
Giới thiệu
Mẫu thân giấu ta vào một hốc tối bí mật, ta cứ ngỡ bà đang muốn chơi trốn tìm cùng ta.
Nhưng bà dùng một dải vải nhét vào miệng ta, nghiêm túc dặn dò: “Dù có chuyện gì xảy ra cũng không được lên tiếng.”
Từ một lỗ nhỏ trên hốc tối, ta chứng kiến toàn bộ cảnh tượng.
Cả gia tộc họ Tấn, một trăm ba mươi hai mạng người, bị tàn sát không chừa một ai. Máu chảy thành sông, thi thể ngổn ngang.
Kẻ cầm đầu là một nam nhân mặc bạch y, dáng vẻ nho nhã, không ai khác chính là Tống Minh, Trung thư lệnh của Đại Hạ quốc.
Hắn dùng một chiếc khăn trắng tinh lau sạch máu trên lưỡi kiếm, nụ cười lạnh lùng đầy khinh miệt:
“Chỉ là một lũ tiện dân thấp kém, còn vọng tưởng lay động thế gia trăm năm, đúng là không biết tự lượng sức.”
Vì vậy, cả tộc của hắn đáng chết trong tay ta, một kẻ mà hắn gọi là tiện dân.
Thiếu Niên Bạch Mã Túy Xuân Phong
- Chapter 353 1 tháng trước
- Chapter 352 1 tháng trước
- Chapter 351 1 tháng trước
Tiên Hiệp , Huyền Huyễn , Kiếm Hiệp , Cổ Đại , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: Chu Mộc Nam
Thể loại: Cổ Đại, Truyện Khác, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Giới thiệu:
Trên con đường này đầy những nguy hiểm, huyên náo ồn ào.
Đồ tể cầm đao chặt thịt trong tay, thêu hoa trên xương trắng;
Bà lão bán giày hoa phóng châm đốt lửa, trăm thước không có người sống;
Còn có một gã bán dầu, trong tay giấu mười tám kiếm, luôn nhìn sang phía quầy bánh bao phía đối diện;
Nơi đó có Tiểu Tây Thi, xoa tay một cái là đổi được chín gương mặt.
Phía cuối con đường là quán rượu Đông Quy, trong quán là một thiếu niên chuyên cất rượu;
Thiếu niên đó... thật sự chỉ là một người cất rượu.
Cậu có mười hai loại rượu nhưng không ai đến uống, trong quán lúc nào cũng chỉ có một người áo trắng say khướt, luôn ôm trước thương nghiêng nghiêng ngả ngả.
Hắn nói hắn muốn mua một con ngựa, mang một bình rượu, cưỡi ngựa vung roi, say trong làn gió xuân.
Phong Cuồng Lão Sư - Lăng Duệ
- Chapter 87 1 tháng trước
- Chapter 86 1 tháng trước
- Chapter 85 1 tháng trước
Đô Thị , Bách Hợp , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Âu Dương Minh Cẩn hệ liệt - Phần 2
Tựa gốc: Phong cuồng lão sư (---疯狂老师---)
Tựa dịch: Lão sư điên cuồng
Tác giả: Lăng Duệ (---凌睿---)
Thể loại: Bách hợp, thực văn, hiện đại, sư sinh
Editor: Dywind, Eagle Baka
Giới thiệu:
Phong cuồng lão sư là phần tiếp theo của 'Ái thượng nữ lão sư'. Đây cũng là phần 2 trong Âu Dương Minh Cẩn hệ liệt. Câu chuyện bắt đầu từ đầu năm tư đại học cho đến lúc Chu Minh tốt nghiệp quay về trường cấp ba để thực hiện lời hứa năm xưa của mình, không còn là học sinh, trở thành đồng nghiệp, cùng kề vai chiến đấu với nữ lão sư mà mình đã đem lòng thầm thương. Những tình tiết trong 'Phong cuồng lão sư' sẽ làm cho chuyến hành trình bảy năm từ quen biết đến yêu nhau của Chu Minh và Đỗ Cẩn càng trở nên rõ ràng hơn, hoàn chỉnh hơn, và bổ sung phần nào những thiếu sót chưa được đề cập hết trong phần truyện trước.
Đại Nha Hoàn Nhất Đẳng - Yểu Điệu Thục Nữ
- Chapter 16 1 tháng trước
- Chapter 15 1 tháng trước
- Chapter 14 1 tháng trước
Cổ Đại , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: 窈窕淑女
Thể loại: Cổ Đại, HE, Gia Đình, Chữa Lành
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta là nha hoàn khó chọc nhất kinh thành, hễ lời qua tiếng lại là thẳng tay cho người ta một bạt tai.
Khuê nữ nhà quyền quý dám sỉ nhục tiểu thư nhà ta ư? Tát!
Nha hoàn vong ân bội nghĩa ư? Tát!
Tiểu tế dám dan díu với người khác ư? Tát!
Chỉ cần tiểu thư nhà ta hơi nhíu mày, ta liền ra tay không nương tình!
Ta, Thôi Thúy Thúy, cả đời này sống vì tiểu thư, kẻ nào dám gây sự với tiểu thư nhà ta, ta cứ tát, tát và tát!
Ba Ngày Xuân - Bản Lật Tử
- Chapter 66 1 tháng trước
- Chapter 65 1 tháng trước
- Chapter 64 1 tháng trước
Ngôn Tình , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
《三日春》《Ba ngày xuân》
Tác giả: Bản Lật Tử 板栗子
Số chương: 62 chương
Edit: Carrot – Beta: Carrot – Bìa: Cún
《Giới thiệu》
Nhà họ Kiều và nhà họ Lương có ý muốn kết thông gia với nhau, Kiều Nhuỵ Kỳ bay từ thành phố H tới thành phố A, để gặp Lương Khâm Việt.
Lương Khâm Việt đang bận rộn tổ chức sinh nhật cho KOL mới, nhờ người anh em Tiêu Đạc ra sân bay đón Kiều Nhuỵ Kỳ.
Ngày ấy Lương Khâm Việt đồng ý làm đám cưới, gọi điện thoại cho Kiều Nhuỵ Kỳ nhưng không ai nghe máy.
Trong phòng Kiều Nhuỵ Kỳ, Tiêu Đạc vươn tay ngắt kết nối chiếc điện thoại đang không ngừng đổ chuông.
–
Kiều Nhuỵ Kỳ ở cùng một người đàn ông ba ngày trong biệt thự của ông nội Khâu. Khi ấy cô bị mù tạm thời do một vụ tai nạn nhỏ.
Cô vẫn luôn nghĩ người đàn ông đó là Lương Khâm Việt.
Tiêu Đạc từng nhìn thấy hoa hồng ở sa mạc, ngày thứ nhất hoa hồng chỉ là nụ hoa, ngày thứ hai cánh hoa hồng hơi mở, ngày thứ 3, hoa hồng bừng nở vì một mình anh.
–
Sau này, tại đám cưới của Kiều Nhuỵ Kỳ và Tiêu Đạc.
Lương Khâm Việt đỏ mắt chất vấn Tiêu Đạc: “Lần trước anh cố tình giới thiệu cho tôi cô KOL kia? Là để đến gần Kiều Nhuỵ Kỳ?”
Con mắt xinh đẹp của Tiêu Đạc hiện lên ý cười, anh khẽ cúi người, ghé vào tai Lương Khâm Việt nói nhỏ: “Trước cả khi ấy, bắt đầu từ ngày tôi cứu cậu.”
Đô Thị , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: n.ifun.cool
Thể loại: Không CP, Vả Mặt, OE, Hiện Đại
Team dịch: Vịt Trắng Lội Cỏ
Giới thiệu
Gió xuân đi qua, tình yêu nảy nở
Tôi và Trần Diệp đã kết hôn được mười một năm, có một cậu con trai sáu tuổi.
Mọi người đều nói chúng tôi là một đôi vợ chồng mẫu mực.
Bất kể công việc bận rộn đến đâu, Trần Diệp cũng không bao giờ bỏ bê gia đình.
Hắn sẽ mát-xa cho tôi, nghiên cứu những công thức nấu ăn lạ lùng trên mạng. Sẵn sàng hủy cuộc họp để tham gia ngày hội ở trường của con trai.
Hắn luôn nhớ ngày kỷ niệm cưới, nhớ sinh nhật tôi.
Nhớ sở thích của tôi, và khi tôi giận, hắn kiên nhẫn dỗ dành không biết mệt.
Nhưng ngay vừa nãy, sau khi hắn đi tiệc về.
Trong cơn say, hắn nằm dài trên giường gọi tôi là "vợ yêu", "hôn hắn đi". Và tôi đã nhìn thấy tin nhắn của thư ký hắn.
"Bảo bối, về nhà an toàn rồi chứ?"
Vợ Của Ảnh Đế Là Đầu Bếp
- Chapter 113 1 tháng trước
- Chapter 112 1 tháng trước
- Chapter 111 1 tháng trước
Đô Thị , Ngôn Tình , Sủng , Khác
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Tác giả: Nhất Thế An Nhiên
Tran / Editor: Al_Đơm Hoa Kết Trái
Beta: AI_Cát Tường
Thể loại: Hiện đại, HE, Nhẹ nhàng, Showbiz, Sủng Ngọt
Độ dài: 113
Giới thiệu
Trên một diễn đàn giải trí nào đó: Sao chưa từng nghe nói đến khách mời chính của “Vòng quanh thế giới” mùa này, có thông tin gì không?
Bình luận 1: “Không biết là ai, nhưng… người đó nấu ăn siêu đỉnh, ba nhóc sinh ba cũng rất đáng yêu!”
Bình luận 2: “Orz (*)! Tôi biết, nhưng tôi không nói!”
(*) Một dạng ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nghĩa là “hối hận”, “bi phẫn”, “vô vọng”, ngoài ra còn thêm ý nữa là “thất tình”.
Bình luận 3: “Lầu trên đừng khóc, không phải còn có ba nam thần nhí tương lai sao?”
Mùa Tuyết Năm Trước - Lật Liên
- Chapter 94 1 tháng trước
- Chapter 93 1 tháng trước
- Chapter 92 1 tháng trước
Đô Thị , Ngôn Tình
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song hướng yêu thầm, 1v1, Thị giác nữ chủ.
Văn Án
- Còn gọi là 《Bị tình cũ phát bệnh nhốt vào căn phòng nhỏ》《Ông bố mất trí nhớ luôn muốn làm cha dượng》
【Nữ chính nhìn có vẻ ngốc trong văn án, thực ra lý trí thông minh thật】
【Nam chính nhìn có vẻ lạnh lùng bất thường trong văn án, thực ra rất dịu dàng sâu nặng】
-
Mười năm trước, khi bị Quý Từ bỏ rơi, Trình Âm và anh sống chung trong một căn phòng trọ, có thể coi là nương tựa lẫn nhau.
Tiếc thay mối duyên này là cô cưỡng cầu, tự nhiên không kết trái ngọt. Anh lặng lẽ ra đi, biến mất trong một ngày tuyết rơi.
Nhiều năm sau gặp lại, cô là bà mẹ đơn thân khó khăn lắm mới tìm được việc làm; anh là phó tổng giám đốc trẻ nhất của tập đoàn.
Dù nói là cấp trên cấp dưới, khoảng cách giữa họ thực sự quá xa.
Trình Âm biết rõ năm xưa mình rất đáng ghét, vì vậy luôn nghiêm túc giữ khoảng cách trong công việc.
Lịch sự, xa cách, mở miệng là "ngài", cố gắng giữ đúng bổn phận một nhân viên.
Nhưng anh thì lại không còn giữ bổn phận gì cả.
Ngày hôm đó, ánh đèn nơi cửa ra vào rọi xuống từ trên cao, bị dáng anh che khuất, bóng đen cao lớn tựa ngọn núi sắp đổ.
Quý Từ gạt bỏ vẻ điềm tĩnh thường ngày, áo sơ mi ướt đẫm, mở hết cúc, khiến cô chẳng biết đặt ánh mắt vào đâu, đành ngẩng đầu nhìn thẳng vào anh.
"Ngài làm gì vậy?" Cô cố giữ bình tĩnh.
Anh cười lạnh: "Phải là anh hỏi em mới đúng."
"Khách sạn là do em đặt?"
Trình Âm:... Đúng là vậy.
"Cúc áo là do em mở?"
Trình Âm:... Cũng chẳng sai.
Dáng vẻ cô muốn giải thích nhưng chẳng thể, trong mắt anh chẳng khác gì nhận tội.
Đã nhận tội thì phải chịu phạt. Anh trầm giọng chất vấn: "Anh hỏi em, cứ luôn luôn đưa anh đến nơi này, rốt cuộc là muốn làm gì?"
Trước khi bị cơn bão nhấn chìm hoàn toàn, Trình Âm thoáng ngỡ ngàng.
Anh vừa nói gì cơ? "Luôn luôn"?
Mười mấy năm không gặp, cô làm gì có cơ hội mà thực hành cái "luôn luôn" ấy?
Rốt cuộc là cô không tỉnh táo, hay anh có bệnh thật?
Cuộc đời hạnh phúc của Trình Âm kết thúc vì một bức ảnh nặc danh: Cha cô chụp chung với nhân tình và đứa con riêng.
Ngay sau đó, cô gặp một vụ hỏa hoạn suýt lấy mạng mình, người mẹ luôn lạc quan lý trí để lại thư tuyệt mệnh rồi tự sát vào ngày sinh nhật của cô, người anh trai từng nương tựa bỗng dưng bỏ đi không lời từ biệt.
Mười năm lẻ loi, cô kiên cường trưởng thành, chôn chặt ký ức đau thương.
Thế nhưng khi người xưa quay lại, câu chuyện lại mở ra, màn sương dần tan biến, câu trả lời sẽ tự hiện rõ, chờ cô đào bới khám phá.
Cô nghĩ đôi mắt bẩm sinh có vấn đề là nguồn cơn bi kịch.
Nào ngờ đó lại là minh chứng rằng cô luôn được yêu thương.
Hướng dẫn đọc
· Không phải anh em ruột, mượn motif ở nhờ, nữ chính được nam chính nuôi lớn lúc nhỏ.
· Nữ chính không biết đứa trẻ là con nam chính, nam chính cũng vậy, có lý do cả.
· Hai người không biết họ có tình một đêm, đều có lý do.
· Nữ chính không tùy tiện quyết định sinh đứa bé, có lý do.
· Nam chính năm xưa không phải tự ý bỏ đi, có lý do.
· Mọi điều kỳ lạ đều liên quan đến một vụ án cũ.
· Một số tình tiết lấy cảm hứng từ nghiên cứu sinh học và y khoa.
· Nam chính từ đầu đến cuối có lý do đầy đủ và cần thiết để không thể thổ lộ tình yêu.
· Thực tế, văn phòng, hơi hướng trinh thám.
· Cô con gái siêu siêu siêu đáng yêu.
· 1v1, kết thúc HE, không ngược không ngược không ngược, rất nhẹ nhàng vui vẻ thật đấy.
Tag: Đô thị, gương vỡ lại lành, hợp đồng tình yêu, công sở, hiện thực, bé cưng.
Nhân vật chính: Quý Từ và Trình Âm – Nhân vật phụ: Trình Lộc Tuyết
Tóm tắt: Thì ra là gương vỡ lại lành còn mang theo "bảo bối".
Ý tưởng: Tôn vinh những người mẹ và các nhà khoa học y sinh.
Vũ Thần Chúa Tể
- Chapter 5245 1 tháng trước
- Chapter 5244 1 tháng trước
- Chapter 5243 1 tháng trước
Tiên Hiệp
0
Đang tiến hành
0
0
0
1 tháng trước
Thiên Vũ Đại Lục một đại truyền kỳ Tần Trần, bởi vì bạn chí cốt phản bội ngoài ý muốn ngã xuống Vũ Vực. Ba trăm năm sau, hắn chuyển kiếp ở một cái nhận hết khi dễ Vương phủ trên thân con tư sinh, lợi dụng kiếp trước tạo nghệ, ngưng Thần Công, luyện Thần Đan, nghịch thiên chi lộ, quật khởi mạnh mẽ, từ đó bước trên một đoạn khiếp sợ đại lục kinh thế hành trình.
Thể loại
- Truyen tranh